Do aikido trong lúc tập không cho phản kháng lại, không có sự đối kháng nên không biết mình biết ta. Tập aikido càng lâu cứ cho rằng là mình hay là luôn luôn đúng, cứ cho rằng nếu áp dụng đúng đòn là dể dàng khống chế được đối phương, nên tập càng lâu càng dể tạo cho ta tính tự mãn.
Aikido tập trung vào phản đòn, nghĩa là chờ đối phương ra tay trước rồi mới phản đòn nên làm cho ta rất thụ động.
Các đòn thế phải nói là cực kỳ sơ hở (các đòn được dạy các câu lạc bộ tại sài gòn hiện nay, không biết ở nước ngoài thế nào, Aikido thời xưa thế nào ).
Trong Aikido cũng có tập một chống hai, ba ... nhưng cũng qui ước những ai đánh đòn gì, chủ yếu là nương nhau nên cũng không tạo sự nhanh nhẹn bao nhiêu. Trong các môn võ đối kháng khác, cũng tập qui ước như vậy, nhưng khi tập đối kháng thì hoàn toàn khác, không ai biết đối phương sẽ ra đòn gì và sẻ phản kháng đòn nào, như vậy nó tạo cho người tập rất cẩn thận, linh động. Trong khi Aikido cứ cho rằng cứ áp dụng đúng đòn thế là xong, như vậy sẽ rất thiếu sót vì đối phương thường sẽ không bao giờ chỉ đánh chỉ một đòn. Điều này rất nguy hiểm cho những ai cho rằng cứ áp dụng đúng đòn thế là xong (theo Aikido).
Đó là chưa đề cập tới việc chấn thương trong việc luyện tập aikido. Chấn thương trong khi tập Aikido lớn, gấp ít nhất là 5 lần so với tập môn võ khác-đây là một hết sức nguy hiểm cần phải cân nhắc kỹ.
Tóm lại tập aikido sẻ làm cho rất ta thụ động nhưng trong lòng lại tự mãn dể sinh thói kiêu căng và ngạo mạn.