NgDaLat
04-29-2006, 01:21 PM
Khi nói tui học aikido. Có nguòi hỏi:
-- Có học với thầy nhựt không?
Tui nói:
--Không tui học vơi thầy mẽo.
Người hỏi có vẻ thất vọng. Chắc họ nghĩ người nhụt mới giỏi còn mỹ thì ....
Ngày đầu tiên khi gặp thầy. Thầy đang đứng lớp. Sau khi chỉ học viên đòn Taino henko, Thầy ra bắt tay tui hỏi chuyện. Đại khái là "Có học aikido chưa", v.v... Sau vài phút hỏi han thầy lai vô dậy tiếp Morote-dori Kokyu-ho. Sau khi chỉ học viên kỹ càng, thầy ra nói chuyên, hỏi han tiếp. Rồi lai vô dậy, rồi lại ra nói chuyện . Cứ thế cảm giác đầu tiên của tui là ... là lạ và hụt hẫng. Thường ở VN thầy mà tiếp khách thì để học viên cứ tiêp tục tập do ai đó điều khiển lớp thế.
Tui ngồi quan sát lớp tập không có gì đặc biệt. Đòn thế rời rạc và cũng không có gì đặc sắc. Khi tui nói đã học aikido trước đó rồi, thầy nói:
--Anh hoc rank nào rối ? Anh có thể transfer qua bên này để tiếp tục
Khi tui nói là đi học chỉ để khoẻ, không màng đai đẳng, Thầy nói:
--I like that (tui thích đó)
Khi vô tập thì mới thấy. Người ta đánh không đẹp, đòn thì rời rạc nhưng sao cũng hiệu quả gớm. 3-4 năm tâp ở VN nhưng chỉ bắt nạt được người mới tập vài tháng.
Cứ thế tui tới phòng tập chỉ có một mục đích là để cho khoẻ . Thầy nói sao thì cứ ráng làm y chang. Tâp được vài tháng thì tui nhân ra trình đô aikido của tui càng ngày càng dỏm. Bây giờ nhớ lại thi mới hiểu là tui đang bị thầy phế võ công ngày xưa. Cứ đánh kiểu ngày xưa thì thầy nói "no, no" . Mãi sau 1 năm tui mới bị phế hoàn toàn võ công cũ
Bất kỳ trời nắng hay mưa, thầy luôn luôn có mặt đúng giờ. Bât kỳ lớp đông hay vắng chỉ có 1-2 người; bất kỳ học viên là người mới học hay đã tập vài năm . Thầy luôn nhắc lai những điều căn bản của bất cứ đòn nào kể cả đòn căn bản nhất như taino hanko. Những điệp khúc của thầy là:
-Toe to toe (ngón chân cái chạm ngón chân cái)
-Ngòn tay hướng vào đan điền
-Relax then extention ( lỏng người rồi căng ngón tay)
-Get off the line ( tránh khỏi trục tân công của uke)
Thầy còn nói:
--Đó là bổn phân của tui. Tui nhắc không phải chỉ cho các anh mà là cho chính ... tui. Người nghe một lần không hiểu thì 10 lần có thể hiểu, 10 lần chưa hiểu thì 100 lần co thể hiểu, 100 chưa thì 1000 v.v... Đã hiểu rồi thì có thê lần thứ 100000 sẽ hiểu khác ở trình độ khác
Gần chùa không làm sư thì cũng thuộc kinh. Ngày qua ngày được nghe thầy gõ mõ tung kinh như vậy nên tui cũng ngô được rất nhiều điều mà không để ý. Từ một nguời thầy mà tui coi thường lúc đầu , bây giờ là người thầy aikido hay nhất tui đã gặp trong đời. Hầu như tất ca kiến thức về aikido của tui đều từ thầy ra bởi vì tui chưa hề đọc bất cứ sách nào về aikido ngoài trừ cái bìa.
Sau một thơi gian không tập vì công việc. Hôm qua gặp sempai ở mall (siêu thị) thì được biết thầy đang bi cancer nên không tới lớp được. Tháng mà tui bỏ lớp cũng là tháng mà thầy của tui không tới lớp cho tới giờ (khoảng nữa năm)
-- Có học với thầy nhựt không?
Tui nói:
--Không tui học vơi thầy mẽo.
Người hỏi có vẻ thất vọng. Chắc họ nghĩ người nhụt mới giỏi còn mỹ thì ....
Ngày đầu tiên khi gặp thầy. Thầy đang đứng lớp. Sau khi chỉ học viên đòn Taino henko, Thầy ra bắt tay tui hỏi chuyện. Đại khái là "Có học aikido chưa", v.v... Sau vài phút hỏi han thầy lai vô dậy tiếp Morote-dori Kokyu-ho. Sau khi chỉ học viên kỹ càng, thầy ra nói chuyên, hỏi han tiếp. Rồi lai vô dậy, rồi lại ra nói chuyện . Cứ thế cảm giác đầu tiên của tui là ... là lạ và hụt hẫng. Thường ở VN thầy mà tiếp khách thì để học viên cứ tiêp tục tập do ai đó điều khiển lớp thế.
Tui ngồi quan sát lớp tập không có gì đặc biệt. Đòn thế rời rạc và cũng không có gì đặc sắc. Khi tui nói đã học aikido trước đó rồi, thầy nói:
--Anh hoc rank nào rối ? Anh có thể transfer qua bên này để tiếp tục
Khi tui nói là đi học chỉ để khoẻ, không màng đai đẳng, Thầy nói:
--I like that (tui thích đó)
Khi vô tập thì mới thấy. Người ta đánh không đẹp, đòn thì rời rạc nhưng sao cũng hiệu quả gớm. 3-4 năm tâp ở VN nhưng chỉ bắt nạt được người mới tập vài tháng.
Cứ thế tui tới phòng tập chỉ có một mục đích là để cho khoẻ . Thầy nói sao thì cứ ráng làm y chang. Tâp được vài tháng thì tui nhân ra trình đô aikido của tui càng ngày càng dỏm. Bây giờ nhớ lại thi mới hiểu là tui đang bị thầy phế võ công ngày xưa. Cứ đánh kiểu ngày xưa thì thầy nói "no, no" . Mãi sau 1 năm tui mới bị phế hoàn toàn võ công cũ
Bất kỳ trời nắng hay mưa, thầy luôn luôn có mặt đúng giờ. Bât kỳ lớp đông hay vắng chỉ có 1-2 người; bất kỳ học viên là người mới học hay đã tập vài năm . Thầy luôn nhắc lai những điều căn bản của bất cứ đòn nào kể cả đòn căn bản nhất như taino hanko. Những điệp khúc của thầy là:
-Toe to toe (ngón chân cái chạm ngón chân cái)
-Ngòn tay hướng vào đan điền
-Relax then extention ( lỏng người rồi căng ngón tay)
-Get off the line ( tránh khỏi trục tân công của uke)
Thầy còn nói:
--Đó là bổn phân của tui. Tui nhắc không phải chỉ cho các anh mà là cho chính ... tui. Người nghe một lần không hiểu thì 10 lần có thể hiểu, 10 lần chưa hiểu thì 100 lần co thể hiểu, 100 chưa thì 1000 v.v... Đã hiểu rồi thì có thê lần thứ 100000 sẽ hiểu khác ở trình độ khác
Gần chùa không làm sư thì cũng thuộc kinh. Ngày qua ngày được nghe thầy gõ mõ tung kinh như vậy nên tui cũng ngô được rất nhiều điều mà không để ý. Từ một nguời thầy mà tui coi thường lúc đầu , bây giờ là người thầy aikido hay nhất tui đã gặp trong đời. Hầu như tất ca kiến thức về aikido của tui đều từ thầy ra bởi vì tui chưa hề đọc bất cứ sách nào về aikido ngoài trừ cái bìa.
Sau một thơi gian không tập vì công việc. Hôm qua gặp sempai ở mall (siêu thị) thì được biết thầy đang bi cancer nên không tới lớp được. Tháng mà tui bỏ lớp cũng là tháng mà thầy của tui không tới lớp cho tới giờ (khoảng nữa năm)