Trích dẫn Gửi bởi NgDaLat
Tóm lại tất cả những điều ta làm đều là không tư chủ. Làm viêc "Thiện" nhưng thành "Ác" hồi nào không hay.
Anh Dalat có nhớ hồi đó học toán, thầy ông Bà Thầy từng dạy mình, đỉnh cao nhất của +(positive) sẽ biết thành -(Negative) ấy sao ?

Tận cùng của cái ác sẽ là cái thiện, và ngược lại cao điểm nhất của cái thiện chính là cái ác. Và thiện và ác, "đạo" cuối cùng chỉ là sự tư duy và định nghĩa của từng cá nhân 1.

Xin lấy thí dụ:

Chuyện 1: Trong chuyện 11/9 kinh hoàng của thế kỷ chúng ta đang sống, một việc làm mọi người trong 1 xã hội văn minh ai ai cũng lên án, nhưng khi em sang làm việc tại các nước Trung Đông như Indo, Arab Saudi họ cho là một sự việc tốt lành, họ cho đó chính là một việc thiện của Alah (Thượng Đế) đem đến cho người Mỹ, đối với họ đó là chân lý đánh nên cổ võ.

Chuyện 2: Ra đường thấy 1 anh Việt nhỏ con bị thằng Tây bự con ăn hiếp, ngứa mắt chơi liều vác cây bên đường rượt đập nó gẩy giò.. Mọi người bên đường thấy hoan hô ủng hộ, nhưng đối với luật pháp lại sai bét, pô lít thì cho là mình đã phạm luật... Tội bạo động với lời khuyên: "Thấy chuyện bất bình mầy phải kêu cánh sát, chuyện can thiệp không phải là chuyện của mầy"... về nhà bị Bà già chưởi 1 trận ..."Ai biểu mấy bề đặt làm anh hùng, có ngày chết con ạ !". Riêng ông già thì nói 1 câu "Cái thằng giống tau, thấy chuyện bất bình là dám chơi, nếu hồi nhỏ tao như mầy tao cũng làm như vậy.. Con đừng lo nếu con làm chuyện tốt, bênh vực người cô thế, nếu lỡ có ở tù... ba đi thăm nuôi !!!"....

Ai đúng? Ai sai ? Đạo lý, võ đạo nằm ở đâu trong chuyện của em ?.