Trang 3 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối
Kết quả 21 đến 30 của 38

Chủ đề: Võ và Đạo

  1. #21
    tkdkid
    Guest
    Trích dẫn Gửi bởi NgDaLat
    Tóm lại tất cả những điều ta làm đều là không tư chủ. Làm viêc "Thiện" nhưng thành "Ác" hồi nào không hay.
    Anh Dalat có nhớ hồi đó học toán, thầy ông Bà Thầy từng dạy mình, đỉnh cao nhất của +(positive) sẽ biết thành -(Negative) ấy sao ?

    Tận cùng của cái ác sẽ là cái thiện, và ngược lại cao điểm nhất của cái thiện chính là cái ác. Và thiện và ác, "đạo" cuối cùng chỉ là sự tư duy và định nghĩa của từng cá nhân 1.

    Xin lấy thí dụ:

    Chuyện 1: Trong chuyện 11/9 kinh hoàng của thế kỷ chúng ta đang sống, một việc làm mọi người trong 1 xã hội văn minh ai ai cũng lên án, nhưng khi em sang làm việc tại các nước Trung Đông như Indo, Arab Saudi họ cho là một sự việc tốt lành, họ cho đó chính là một việc thiện của Alah (Thượng Đế) đem đến cho người Mỹ, đối với họ đó là chân lý đánh nên cổ võ.

    Chuyện 2: Ra đường thấy 1 anh Việt nhỏ con bị thằng Tây bự con ăn hiếp, ngứa mắt chơi liều vác cây bên đường rượt đập nó gẩy giò.. Mọi người bên đường thấy hoan hô ủng hộ, nhưng đối với luật pháp lại sai bét, pô lít thì cho là mình đã phạm luật... Tội bạo động với lời khuyên: "Thấy chuyện bất bình mầy phải kêu cánh sát, chuyện can thiệp không phải là chuyện của mầy"... về nhà bị Bà già chưởi 1 trận ..."Ai biểu mấy bề đặt làm anh hùng, có ngày chết con ạ !". Riêng ông già thì nói 1 câu "Cái thằng giống tau, thấy chuyện bất bình là dám chơi, nếu hồi nhỏ tao như mầy tao cũng làm như vậy.. Con đừng lo nếu con làm chuyện tốt, bênh vực người cô thế, nếu lỡ có ở tù... ba đi thăm nuôi !!!"....

    Ai đúng? Ai sai ? Đạo lý, võ đạo nằm ở đâu trong chuyện của em ?.

  2. #22
    Administrator
    Ngày tham gia
    Apr 2006
    Bài viết
    730
    Thanks
    0
    Thanked 3 Times in 3 Posts
    Trích dẫn Gửi bởi tcdkid
    Tận cùng của cái ác sẽ là cái thiện, và ngược lại cao điểm nhất của cái thiện chính là cái ác. Và thiện và ác, "đạo" cuối cùng chỉ là sự tư duy và định nghĩa của từng cá nhân 1.
    Bậy nà! Làm gì có chuyện cao nhất của thiện là ác cao nhất của ác thành thiện. Nói như vây thì nồi canh thật ngot thành nồi cach mặn. Quả đấm thật manh thành quả đấm nhẹ và ngược lai sao. Không có chuyên đó đâu. Người đắc đạo không làm chuyên ác cũng không làm việc thiên gì hết. Tâm trí ho không hề nghĩ đến chuyên thiên ác gì hết. Họ làm viêc gì chỉ vừa đủ không dư không thiếu. Chuyên đó cũng giống như thầy thuốc cho toa vây. Với con bịnh này thi cho thuốc bỗ, con bịnh kia thuốc công phạt. Cuộc đời của họ như là bản nhạc hay, lúc trầm lúc bổng, lúc khoan lúc nhặt. Họ rất bình thưởng và thậm chí tầm thường như mọi người khác. Khi cần thi họ cũng la mắng con cái làm mặt dữ (cho roi cho vọt) hay bày tỏ yêu thương lúc cần thiết.

    Thiên ác chỉ là đối đãi hay là lỡ tay nên nồi canh quá mặn, nồi chè quá ngọt.

    Chúc các ban vui vẻ.
    NgDaLat
    Nhớ ơn các bậc sinh thành, dưỡng dục, dạy dỗ

  3. #23
    tkdkid
    Guest
    Tui có ý nghĩ trên khi xem bộ Kinh Lăng Nghiêm của Nhà Phật, họ viết và giải thích rất hay về sự chân giả của Thiện Và Ác. Mà tui thấy nói rất có lý vì không có cái thiện nào muôn đời, hay cái ác vĩnh cữu, tận cùng hay cực điểm của nó sẽ tự biến đổi !

    Xin lấy thí dụ - cái nào thiện và cái nào ác !



    Xem nào...
    Bên phải bạn là Thiên thần?
    Bên trái bạn là Ác quỉ?

    Giờ thì bạn lùi xa màn hình 3 thước nhé, nhìn lại xem nào?
    Thật ngạc nhiên phải không, Thiên thần đã là Ác quỉ, còn Ác quỉ lại chính là thiên thần...

    Sao lại thế nhỉ???

    Câu trả lời: đây là một tấm hình tạo ảo giác do Phillippe G. Schyns và Aude Oliva của trường Đại học Glasgow tạo ra.

    Bạn rút ra điều gì???

    Trong cuộc sống quanh ta, "những người thơn thớt nói cười, mà trong nham hiểm giết người không dao". Phải không nào? Những người làm bạn suýt rớt xuống tận cùng của vực thẳm có phải là những người mang khuôn mặt thiên thần không nào? Vậy thiên thần & ác quỷ khác nhau ra sao ?

    (trích từ: www.kienthucvothuat.com)

    Xin lỗi các bạn nếu tui viết quá lạc đề !


  4. #24
    Administrator
    Ngày tham gia
    Apr 2006
    Bài viết
    730
    Thanks
    0
    Thanked 3 Times in 3 Posts
    Bạn mang kinh Lăng Nghiêm ra thì tui chịu. Tui mới đọc có trang đầu à cho nên cũng không rõ trong đó nói việc ác việc thiện ra sao.

    Trong cuộc sống quanh ta, "những người thơn thớt nói cười, mà trong nham hiểm giết người không dao". Phải không nào? Những người làm bạn suýt rớt xuống tận cùng của vực thẳm có phải là những người mang khuôn mặt thiên thần không nào? Vậy thiên thần & ác quỷ khác nhau ra sao ?
    Hì hì! Thiên Thần hay Ác Quỷ là tùy theo khoảng cách giửa ta và ngưởi đó (relationship). Giống hệt như ví dụ trên của ban vậy. Các thầy tu Phật giáo gọi là đối đải đó. Tấm hình không Ác không Thiện, người không Thiện không Ác. Tất cả chĩ vì tương quan đối đãi giữa ta và người đó mà ra thiện ra ác. Chọn khoàng cách nào là tùy theo mắt "trí tuệ"
    NgDaLat
    Nhớ ơn các bậc sinh thành, dưỡng dục, dạy dỗ

  5. #25
    Administrator
    Ngày tham gia
    Apr 2006
    Bài viết
    730
    Thanks
    0
    Thanked 3 Times in 3 Posts
    Trích dẫn Gửi bởi tyi
    Sau thời gian nghiên cứu tui mới nhân ra cái cốt lõi của Phât Giáo không phải là từ bi hỷ xả gì hết. Cái cốt lỏi của Phật giáo là Trí Tuệ. Cái cốt lỏi của Đao Thiên Chúa là gì. Cái cốt lõi của Thiên Chúa Giáo là Tỉnh Thức.

    Ngày xưa tui cứ tưởng đao là đao từ bi hay đạo là đao thương người. Không không Van lần Không. Khi mà Trí Tuệ không có, Tâm hồn không minh mẫn thì Từ Bi Hỷ Xả, Bác Ai Thương Người chỉ như lớp phấn son lòe loẹt của anh hề. Bóng Đèn không thể sáng nếu không có Điện. Ta có thể lấy sơn, chí màu vẻ bóng đèn đang sáng nhưng mà nó đâu thật sư sáng.
    @ NgDalat: Anh có thể nói rõ hơn được không? Điều này khá là mới !
    Vd: Trí Tuệ có thể có, nhưng tâm phật thì không, có trí tuệ không có nghĩa là sẽ từ bi hay thương người. Nhiều người có Trí Tuệ, nhưng Karma của người đó lại hướng người ta theo con đường khác nữa ! :friends:
    @tyi: Vấn đề này đâu có mới gì đâu. Mấy sách luân PG viết cà ngàn năm rồi.

    Trí tuê đây ý nói là trí tuê bát nhã. Không phải trí tuệ thông thường. Đại khái người tây phương phân biệt Smart và Wisdom (không chính xác lắm).

    Trí tuê Bát Nhã -> Mở Huê nhãn -> thấy Phật Tánh -> Đai Hỳ, Đai Từ, Đai đủ thứ đại.

    PS: Bàn chơi vây thôi. Tui đâu phải Phât tử đâu mà trả lời anh được. Mấy chuyên đó phải hỏi các nhà sư.
    NgDaLat
    Nhớ ơn các bậc sinh thành, dưỡng dục, dạy dỗ

  6. #26
    TuanDam
    Guest
    Võ đạo là gì đến giờ em cũng chẳng biết. Nếu nói đạo theo kiểu sách vở đã viết, đạo theo kiểu đạo đức dạy đời thì em đây có thể nói văng nước miếng cả buổi nhưng thú thực em chẳng hiểu nó là cái gì cả. Võ đạo với em rất đơn gián ai đánh mình, mình đánh lại nhưng mình chẳng đánh ai trước bao giờ, thế là tạm ổn.

    Em vẫn chưa đủ khả năng để giữa đường thấy chuyện bất bằng chẳng tha... gặp trường hợp này em thường nhắm mắt làm ngơ và bỏ đi... em quả là hèn thật. Chẳng biết thế có phải là vô đạo không nhỉ?

  7. #27
    tkdkid
    Guest
    Trích dẫn Gửi bởi TuanDam
    Võ đạo là gì đến giờ em cũng chẳng biết. Nếu nói đạo theo kiểu sách vở đã viết, đạo theo kiểu đạo đức dạy đời thì em đây có thể nói văng nước miếng cả buổi nhưng thú thực em chẳng hiểu nó là cái gì cả. Võ đạo với em rất đơn gián ai đánh mình, mình đánh lại nhưng mình chẳng đánh ai trước bao giờ, thế là tạm ổn.

    Em vẫn chưa đủ khả năng để giữa đường thấy chuyện bất bằng chẳng tha... gặp trường hợp này em thường nhắm mắt làm ngơ và bỏ đi... em quả là hèn thật. Chẳng biết thế có phải là vô đạo không nhỉ?
    Theo tui biết, hể ai nhận được mình "vô đạo" là đạt được 1/2 chữ đạo rùi đó anh bạn !

    Tui giửa đường thấy chuyện bật bình bỏ chạy.. Anh bạn bỏ đi là còn anh hùng lắm rồi thật đó.

    Thân ái bắt tay anh bạn.:friends:

  8. #28
    Administrator
    Ngày tham gia
    Apr 2006
    Bài viết
    730
    Thanks
    0
    Thanked 3 Times in 3 Posts
    May quá, lúc lâp ra topic nay tui cũng hơi lo lo. Không biết có đụng chạm gì không, nhất là đề tài đụng cham đến tôn giáo. May mắn là các ban cũng đón nhận và góp ý rất chân thành. Nhờ vây tui cũng manh dạn hơn để bàn loạn cho vui.

    Cám ơn ban TCDkid đã cho ví du trên rất hay. Thiên thần hay ác quỷ tùy thuộc vào khoảng cách giữa đôi mắt ta và tấm ảnh. Trong cuộc sống hằng ngày của ta cũng vây. Thiên thần hay ác quỷ cũng phu thuộc vào "khoảng cách".

    Ví dụ căn bản nhất là tương quan của ta với những người xung quanh. Ta sống trong nhà với ba mẹ mà coi ông bà không ra gì. Đi đi về về mà coi ổng như người xa lạ thì khuôn mặt thiên thần của ông bà khi "gần gũi" sẽ biến thành ác quỷ khi "xa lạ" ngay. Ông bà không ngại ngần gì lấy chổi đuổi ta ra khỏi nhà. Ngược lại nếu ta gần gũi thì ông bà sẽ san sẻ tất cả những gì ông bà có cho ta. Tương tư như vậy với tương quan của ta với một ban đồng nghiệp "dễ thương". Nếu ta quá gần gũi đến mức độ người ban đó cảm thấy quyền lợi bị san sẽ ... "ban gái" anh ta sẽ bi mất thì "nguời bạn hàng ngày thơn thớt nói cười, mà trong nham hiểm giết mình không dao" sẽ xảy ra không xa.

    Trong thực hành Aikido và cũng vậy. Khi nào cần xa, khi nào cần gần, khi nào chiếm đan điền. Tất cả những chuyện đó cả là một nghệ thuật. Để đạt được nghê thuât đó, cốt lõi nhờ trí tuê và tỉnh thức (Đ O).
    NgDaLat
    Nhớ ơn các bậc sinh thành, dưỡng dục, dạy dỗ

  9. #29
    psi_ops2001
    Guest
    em ket cai bai`cua tkdkid ghia zay a' :biggrin:

  10. #30
    Administrator
    Ngày tham gia
    Apr 2006
    Bài viết
    730
    Thanks
    0
    Thanked 3 Times in 3 Posts
    Trích dẫn Gửi bởi Trich trong thánh kinh Luke
    14:7 Người nhận thấy khách dự tiệc cứ chọn cỗ nhất mà ngồi, nên nói với họ dụ ngôn này:
    14:8 "Khi anh được mời đi ăn cưới, thì đừng ngồi vào cỗ nhất, kẻo lỡ có nhân vật nào quan trọng hơn anh cũng được mời,
    14:9 và rồi người đã mời cả anh lẫn nhân vật kia phải đến nói với anh rằng: "Xin ông nhường chỗ cho vị này". Bấy giờ anh sẽ phải xấu hổ mà xuống ngồi chỗ cuối.
    14:10 Trái lại, khi anh được mời, thì hãy vào ngồi chỗ cuối, để cho người đã mời anh phải đến nói: "Xin mời ông bạn lên trên cho". Thế là anh sẽ được vinh dự trước mặt mọi người đồng bàn".
    14:11 Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên".
    Các bạn thấy đoan trên thế nào? Trong cuộc sống hằng ngày của ta có phải tương tự không? Ngồi cao dễ té là châm ngôn của người Việt.

    Khi tâp võ ban phải thế nào? trước tiên là xuống tấn. Ai tấn thấp hơn sẽ vững hơn. Ai tấn cao hơn thì sẽ bị người ta chiếm đan điền ngay và mời nằm xuống đo thảm .

    Đa số các môn võ khi chào là đã tỏ lòng kính trọng bằng cách rùn người xuống hay cúi mình xuống.

    Trong cuộc sống hằng ngày. Ai mà thơn thới nói cười khen ta. Coi chừng! Họ đang chiếm đoạt lòng ta (đan điền trong cuôc sống) cho ta đi tàu bay giấy rồi bi đáp thảm thương lắm.
    NgDaLat
    Nhớ ơn các bậc sinh thành, dưỡng dục, dạy dỗ

Trang 3 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •