Gửi bởi
Steven
Em có đọc được một câu chuyện : Một vị đại sư đi đến một con sông , gần đó lại có một vị đạo sĩ , cả hai đều có ý định qua sông , nhưng 2 người lại có hai cách khác nhau :
1/ Vị đạo sĩ vận công và bay vụt qua con sông .
2/ Vị đại sư thì kêu thuyền chở qua .
Qua đến bờ bên kia , vị ĐSĩ hỏi và có ý chê bai vị Đsư võ công yếu kém ,
Đsư điềm tỉnh và hỏi một câu : "đsĩ học phép phi thân đó trong bao nhiêu năm?"
Đsĩ : hơn 15 năm khổ luyện !
Đsư: vậy à! tôi chỉ tốn có 2 xu để có thể qua con sông này .
Trong thực tế em nghĩ ở Vn hay nước ngoài cũng thế , tệ nạn là không thể tránh khỏi và nếu lỡ gặp bọn lưu manh , tuy ở nước ngoài tụi nó bự con hơn nhưng nói thật lưu manh ở vn cũng không vừa gì , nó tuy ốm nhưng rất liều , và em thấy có nhiều người bị nó đánh không kịp thở ( phần lớn tụi này chơi hội đồng ) , có lần em thấy tụi nó đánh lộn người mà xem nữa người ta chết luôn , nó lụm đâu ra mấy cái chai , đến thật gần đối tượng nó liền đập xuống đất và đâm chém tùm lum ( 5,6 đứa ) , người nào ngồi gần , thì cũng bị dính luôn . 10phút sau CA tới , , tụi nó đi mất tiêu rồi !
Nếu nó xin tiền thì nói thật cho nó cho rồi , xem như là ăn xin vậy! nếu mà đánh với tụi nó trày da,... còn tốn tiền hơn nữa .
Tất nhiên nếu quá đáng, thì lúc này không phải muốn hay không muốn mà là phải dùng đến võ thuật để tự vệ .
Trận chiến nào chả có thương tổn , liệu mình có thể liều như tụi nó không , đánh nó lỡ mà nó chết hay tàn tật gì , nghĩ kĩ thì ai thiệt , mình hay nó !?! chính em cũng bân khuâng chuyện này lắm!