Tui biên bài này cho sư phụ tui, 1 người rât điềm đạm và ít nói. Tui rất kính nể sư phụ, không phải chỉ vì ông ấy gioỉ võ, nhưng vì nhân phẩm và đạo đức. Ông ấy đã qua đời vào năm 2004, trong khi cho seminar tại Toronto Canada.

Kanai sensei sinh năm 1939 tại Mãn Châu. Ba ông ấy làm quân cảnh cho công ty hỏa xa Mãn Châu. Sau chiến tranh, ông ấy cùng gia đình về Nhật lại. Sau khi về xứ, cha ông đã giải ngũ và trở thành 1 thầy dậy biên chữ nho (calligraphy).

Từ thuở nhỏ, ông ấy đã rất ham mê võ thuật. Theo lời kể cuả Chiba Shihan, 1 người bạn thân từ nhỏ với Kanai sensei, 2 người này sau đã rủ nhau ra ngoài đồng ruộng tập Judo sau khi lượm được 1 cuốn sách nói về môn võ đó.

Lúc mười mấy tuôỉ, Kanai sensei bắt đầu học Judo 1 cách chính thức, tại võ đường Rokugo nhưng sensei cảm thấy trong Judo ''vẫn thiếu 1 điều gì đó''.

Sau khi xong trung học, sensei đi làm cho 1 hãng đánh máy, ban đêm đi học thêm về Triết lý. Sư phụ rất thích học về cổ học và nhất là về tiếng Nhật thời xưa với mục đích để tìm hiêủ rõ hơn về những tài liệu võ học xưa. Sư phụ vừa làm vừa học trong vòng vài năm và tự nhiên 1 hôm, ông tự hỏi xem là mình thích làm gì trong tương lai. Sau cùng ông đã lựa Budo làm nếp sống nhưng chưa quyết định rõ là nếp sống đó sẽ ra sao.

Sư phụ hồi trẻ rất ''chung thuỷ'' với môn võ Judo ổng học và tự ái cũng rất cao. Khi Chiba sensei bỏ Judo để qua Aikido thì sư phụ không chấp nhận và không ''chơi'' với Chiba sensei nữa. Sư phụ coi Chiba sensei như người ''phản môn''. :-? 8) :lol:

Chiba sensei bỏ Judo sau 1 cuộc thua đấu kiếm thảm bại. Sensei đã bị hạ 1 cách thê thảm mà không kịp đụng tới người địch thủ. Sau sự việc đó, Chiba sensei mới phân biệt được võ thuật (budo) và thể thao (Judo) và lấy quyết định như đã nói.

Lúc 10 hay 11 tuổi, sư phụ đã tình cờ coi 1 màn biểu diễn Aikido trên đài chuyền hình với sư tổ và Tamura sensei làm Uke. Những hình ảnh Tamura sensei bị sư tổ quăng tứ phía như 1 chiếc lá mùa thu đã in trong đầu óc sư phụ.

Năm 17 tuôỉ, cuốn sách ''Aikido'' do Đạo chủ Kisshomaru biên đã gây 1 ấn tượng rất lớn với sư phụ. Sư phụ coi đó là 1 ''kiệt tác''. Cũng trong thời gian đó, một số sư huynh và sư đệ trong võ đường Judo của sư phụ cũng đã qua tập với gia đình Ueshiba. Sau 1 thời gian đắn đo giữa trung thủy với judo và lựa sống với nếp sống Budo, sư phụ đã lấy quyết định là môn võ của mình sẽ là Aikido.

Quyết định đã lấy, sư phụ xin nghỉ việc và lên Hombu dojo xin làm đệ tử nội trú (ushideshi) và người đầu tiên mà sư phụ gặp ở cửa Hombu dojo lại là .... Chiba sensei. :lol: :lol: Theo lời kể lại của Chiba sensei, thì sư phụ ''không cần'' sự giúp đỡ của Chiba sensei. Nhưng rủi thay, thời gian đó vì kinh tế khó khăn và cũng vì không được người giới thiệu, gia đình Ueshiba đã không đón nhận thêm đệ tử nội trú và sư phụ bị đuôỉ về.

Tuy bị khước từ nhưng sư phụ rất kiên trì và ráng lấy lòng tất cả những người trong Hombu dojo. Mỗi sáng, sư phụ lấy xe lửa lên Hombu dojo dọn dẹp, quét sạch võ đường trước khi những đệ tử nội trú dậy. Sau khi hết tiền đi xe lửa, sư phụ đã đi bộ lên võ đường để làm ''công ích''. Sau 1 thời gian, với lòng kiên trì, sư phụ đã được sư tổ nhận làm đệ tử và học chung với sư tổ trong vòng 8 năm. Người chỉ sư phụ nhiều nhất là mấy sư huynh, nhất là Tohei sensei.





(còn tiếp ...)