Trong đời sống, con người lúc nào cũng có nhiều trạng thái và cãm nghĩ ở từng thời điểm khác nhau. Lúc vui, lúc buồn, lúc ghét, lúc thương, lúc giận, lúc hờn ... Trong thời gian luyện võ (aikido hay bất cứ môn võ nào khác), các võ sinh thế nào cũng qua nhiều giai đoạn khác nhau. Ham mê, chán nản, mất tự tin .v.v...
Tui nhận xét những tập tính sau cho bất kỳ môn võ nào:
1- Ham mê lúc nào cũng ở thời gian đầu. Thời gian ham mê sẽ tuỳ tuôỉ của võ sinh.
2- Chán nản sẽ tới sau 1 thời gian. Có rất nhiều lý do: thấy võ đó không hợp với mình. Học hoài mà không thấy khá hơn. Không học gì mới, mấy đòn cứ làm đi làm lại, sợ đau, bị chấn thương, v.v...
3- Mất tự tin khi thấy không áp dụng võ được.
Theo tui nghĩ, tất cả những sự cảm động trên đều tùy thuộc vào mục đích tập võ của từng cá nhân.
.
Có rất nhiều người tuy không có khiếu với võ nhưng họ vẫn gắn bó với 1 võ đường hay 1 bộ môn, vì họ đã tìm thấy nơi đó 1 ''xã hội'' / 1 sự giao thiệp mà họ thấy thỏai mái. Họ cảm thấy được chấp nhận và kiếm được 1 số bạn bè nơi đó.
Đối với những người này thì họ sẽ ít có những tập tính đã nêu. Tới đâu đi nữa, họ vẫn sẽ là 1 TV của CLB hay môn võ đó.
Chủ đề này là để ACE chia sẻ kinh nghiệm khi đã trải qua những giai đọan đó và làm cách nào để khuyên nhủ những người sắp vô tập võ hầu tránh việc ''bỏ ngang''.