Tôi mắt kém, phải đeo kính. Mỗi khi tập, tôi đều bỏ kính ra, và cảm thấy mình chậm đi mất một phần nhỏ trong phản xạ. Thế nhưng sau một thời gian tập, tôi nhận thấy thế này:

Chúng ta có thể nhìn và phản ứng rất nhanh nếu tinh thần của ta ở trạng thái tĩnh tại, thả lỏng nhưng chăm chú, tập trung. Không rõ các anh có cùng thấy như tôi không, nhưng khi tinh thần ta tĩnh tại, đòn đánh của uke thực hiện dù có nhanh tới mức nào thì ta vẫn có đủ thời gian để tránh né hoặc đón đỡ. Thậm chí có lúc tôi còn thấy rõ uke giơ tay lên, chém ra sao, dù rất nhanh nhưng mình có thể thấy rõ mọi chi tiết, quá trình của các cử động. Tôi chỉ có thể thấy như vậy khi tinh thần tĩnh tại.

Thêm nữa, khi thực hiện kỹ thuật, nếu ta thực tâm chú ý trong suốt quá trình thực hiện, đòn đánh sẽ được điều chỉnh rất tốt và có hiệu quả. Có lẽ vì mỗi cử động của ta phải căn cứ một phần vào động thái của uke nên khi tập trung theo dõi thế này, ta sẽ đưa ra những cử động hợp lý nhất. Tức là chúng ta vô đòn rất có ý thức, và cái ý thức quan sát mọi vật xung quanh đó (quan sát cử động của uke, của môi trường xung quanh, phương hướng ta dẫn uke đi, lắng nghe sức mạnh của uke) làm cho đòn đánh của chúng ta chính xác và hiệu quả.

Nhưng tôi thấy việc khó nhất là bắt buộc mình luôn luôn phải ở trong tình trạng tập "có ý thức" này, thay vì cứ tập theo phản xạ cơ bắp. Và nếu luôn luôn duy trì sự "có ý thức" đó thì Aikido sẽ được luyện tập không chỉ như một loạt các kỹ thuật vật lý, cơ bắp, mà Aikido còn là một hình thức luyện tập mang màu sắc trí óc, của sự tập trung, của quan sát và sử dụng tâm lực.

Các anh có thấy như vậy không? Mong chia sẻ.