Chỉ cỏn mấy tháng nữa anh em có dịp offline, tập dợt và nhậu nhẹt thỏa thích tại Sài Thành hoa lệ. Mr Đạt tui cũng nao nao trong dạ. Giá có dịp tui cũng bay về cho vui nhưng ngặt là chưa học được phép đằng vân như bác Khất. Chưa học đươc phép đôn thổ như bác Aiki. Chưa đủ nôi công để phá gông để tự do như anh DCH.
Tuy nhiên ông trời vốn có "nhiều mắt" nên thấu được nỗi lòng của Đạt tui nên xếp đặt cho tui có được một offline tại thành phố Đà Lạt cách Sài Thành nửa vòng trái đất. Một offline không xì-lô-gân, không đèn màu chớp chớp nhưng đã cho tui rất nhiều học hỏi và kỷ niêm đáng nhớ.
...........................
Ngày ấy tháng đó. Sau nhiều lần lỡ hẹn. Ngày Dude ở Dallas thì Đat tui đi tắm biển. Ngày Đạt tui ở nhà thì Dude đi Newyork. Cuối cùng cũng gặp Dude ở Aikido of Dallas trong một ngày mưa gió.
"Đã lâu không tập Aikido chắc bị Dude làm gỏi mất thôi" Mr Đạt tui nghĩ thầm. Cổ tay đang bi đau nữa chớ. Ngần ngai không muốn tập nhưng "chịu chơi" nhảy vô phòng thay đồ chuẩn bi ra sân.
Phải công nhận là Dude đẹp giai ra phết trong bộ Hakama với đai đen đã sờn sắp trở thành đai trắng. Mặt mũi hồng hào, mắt sáng như sao, môi tựa thoa son ....
(còn tiếp)