Giửa các Aikidoka thì mình không dám phát biểu linh tinh vì chưa đủ trình độ hehehe ! Nhưng nếu đấu với các võ phái khác thì DCH có ý kiến sau đây.Gửi bởi aiki
Hiện nay cách nhìn chầm chập và một bộ phận nào đó của thân thể của đối thủ để có thể nhận định hướng đi và lối đánh của đối phương mình chắc không còn thực tế nữa, phải đồng ý chuyện vận dụng nhãn pháp để quan sát trong chiến đấu rất là quan trọng nhưng nên như anh Aiki nói - Phải để ý xung quanh !
Rất nhiều môn phái hiện nay họ áp dụng lối đánh được đề xướng bởi Kiếm đạo Nhật Bản cách đây mấy trăm năm, và sau nầy là các ông thần Kick-Boxing bắt chước áp dụng (Sau đó Lý Tiểu Long lấy nó làm tiêu đề chính trong lề lối chiến đấu của môn phái Triệt (Tiệt) Quyền Đạo !!!) đó là kỹ thuật NON-TELEGRAPHIC PRINCIPLE, dịch nôm na trong tiếng Việt là "Nguyên tắc không truyền báo", tức là khi chiến đấu khởi đòn không để lộ một biểu hiện nào báo trước giống các môn quyền thuật cổ điển như gồng mình, lắc vai, chuyện động chân, thân hình, chớp mắt khiến đối thủ có thể phát hiện và nếu không phát hiện thì thời gian phản ứng sẽ chậm chạp hơn. Chính năm 2005, cuộc họp các hệ phái võ Nhật Bản của Karate-do qua WKF đã đưa ra lối chiến đấu nấy vào chương trình thống nhất giảng dạy của họ.
Ngoài ta còn có thêm 1 kỹ thuật NEO-TELEGRAPHIC PRINCIPLE của quyền anh Âu Châu tức là thay gì giống như trên... không có gì báo trước họ áp dụng thêm kỹ thuật đánh "Dương đông kích tây" như muốn đấm tay trái vào mặt bạn nhưng họ chuyển động chân phải giống như sắp đá, lúc đó bạn chuẩn bị nhập nội như cách thường chống lại các cú đá thì họ tung tay ra đấm - Bạn vừa nhào vô thì tay họ đã tới mặt tức thì, xem các kỹ thuật chiến đấu của Taekwondo Việt Nam như Diệu Hiền, Nguyễn Văn Hùng họ đi theo lối chiến đấu nầy mà thành danh trong đấu trường... Có thể nói là lối đánh theo tà phái "trickery" nhưng rất hữu hiệu trong lối chiến đấu.
Cho nên chuyện nhìn chầm chập vào đối phương hay chú ý bộ phận nào đó trên thân thể hắn không phải là hay nhất, phải biết được cái gì chung quanh mình... Biết người (thí dụ: nó mập hay ốm? Ốm có khuynh hướng dùng tay, mập có khuynh hướng ôm, vật, dùng tay v.v..) và biết ta (yếu điểm ta tay chân?, yếu sức v...) bằng 1 kiến thức rộng một tí, va chạm trong luyện tập với nhiều môn phái và đủ loại người sẽ tạo cho bạn kiến thức đó.
Và xa hơn 1 tí, rất nhiều môn phái như trường hợp Anis của Philippines chẳng hạn, đòn đầu tiên của họ khi đánh là làm tổn thương nhãn quan đối thủ, đấm, móc đoản côn vào ngay mắt rồi sau đó mới tính chuyện khác vì họ quan niệm đối thủ không thể đánh hay trả đòn gì nữa khi hắn chẳng có gì để thấy. Họ cho là chỉ nên dùng khi tính mạng bị đe dọa chẳng đặng đừng phải ra tay như vậy.
Mong được chia sẽ và nhận được ý kiến của các bạn A/C/E.:friends: :friends: