Võ sinh trong buổi tập không nói chuyện với nhau nhiều, chỉ hì hụi tập và té đùng đùng. Nói thẳng ra là không có kiểu "nghiên cứu" như ở Việt Nam, tức là không có ai đứng trơ trơ ra bảo nage là đánh thế này sai rồi, không đánh được đâu. Không có cảnh đai trên giảng đạo cho đai dưới là phải đánh thế này thế nọ, vì lý do thế này thế nọ. Việc đó - ở Shobukan - là việc của HLV, và HLV cũng chỉ đưa ra nhận xét và làm mẫu trước toàn thể lờp chứ không đi đến tận nơi mà chỉ bảo từng cá nhân. Kiểu này lợi hay hại chỗ nào, xin miễn bàn và nhường cho anh chị em tự có quan điểm.
Hồi tui mới tập cũng bị chỉnh mấy lần vì cái tật bép xép "chỉ bảo" kiểu ở VN. Ông Sensei cũng lich sư không nói thẳng mà chỉ đề cập khi tất cả ngồi vòng tròn sau buổi tập. Ổng nói là trong 1 lớp tập chỉ có 1 người teacher các sempai là guidance. Teacher nói và phân tích, guidance làm động tác là nhiều, chỉ nói khi cần thiết.

Lâu lâu chổ tui có buổi tập "im lăng" không nói gì hết. Tất cả chỉ ra dấu và động tác