Kết quả 1 đến 1 của 1

Chủ đề: Chuyện đi Nhật tập Aikido

  1. #1
    Administrator
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    75
    Thanks
    24
    Thanked 74 Times in 41 Posts

    Chuyện đi Nhật tập Aikido

    Ngày 1
    Mình hạ cánh xuống Narita vào khoảng 8h sáng. Nhật Bản đã mở cửa trở lại từ cuối năm ngoái, nên khách du lịch bắt đầu trở lại. Ngày trước khi nhập cảnh thì phải điền một số giấy nhập cảnh màu vàng và giấy cam kết không mang một số hàng cấm, nhưng bắt đầu từ cuối năm ngoái thì hai mẫu đơn này được thay thế bằng điền thông tin trước trên web và lấy QR code. QR code này được scan tại nhân viên nhập cảnh thay vì điền giấy và thông tin sẽ đi vào hệ thống luôn. Passport có chip thì sẽ được một số nhân viên sân bay scan, chụp hình, và lăn vân tay tại các máy. Passport của mình chưa có chip thì việc scan, chụp hình và lăn vân tay nhập cảnh thực hiện tại quầy nhập cảnh.
    Sau đó mình đi tàu về khách sạn. Chuyến đi kỳ này mình dựa vào hướng dẫn của Guillaume Erard, một aikidoka 5 đẳng người Pháp, hiện đang sống và làm việc tại Tokyo. Mình quen Guillaume Erard qua mạng vì mình thường làm cộng tác viên dịch tiếng Việt cho một chuyên trang và kênh Youtube chuyên về Aikido, Aiki jujitsu và cuộc sống Nhật Bản của Erard. Hiện Erard đã lên Sensei và mở võ đường ở Yokohama với Mihaily, một aikidoka người Hungary cũng sống ở Tokyo. Theo hướng dẫn của Erard mình chọn một khách sạn gần Hombu (cách Hombu 15 phút đi bộ) và gần khu Shinjuku, một khu thương mại sầm uất, có nhiều hoạt động về đêm.
    Mình đi từ Narita về Nihombashi Station thì được em H. ra đón. Vì mang đồ từ VN qua Nhật nhiều cho H. nên mình gọi ẻm ra đón để xách đồ về luôn. Thật ra, ở Nhật, việc bạn mang hành lý nhiều thì có thể search google map và chọn có thể chọn đường đi bằng phẳng thì map sẽ hướng dẫn mình đi đường và cửa ra ga tàu có thang máy và thang cuốn thì sẽ tiện hơn, nhưng có thể mình sẽ đi bộ đường vòng xa hơn. Ở Nhật ở mỗi ga tàu đều có thang máy dành cho người già, người tàn tật, người mang vác hành lý, hay xe đẩy; nếu không biết, bạn có thể phải mang hành lý đi cầu thang bộ rất mệt, đặc biệt là nữ. Sau khi đi bộ về khách sạn và bỏ đồ ở khách sạn, H. dắt mình đi ăn trưa ở nhà hàng sushi. Khách sạn ở Nhật thường check in khoảng 15.00 – 16.00 chiều và check out 10.00 – 11.00 sáng. Tùy khách sạn, bạn có thể gửi đồ lại và đi đâu đó sau đó 15.00 giờ check in. Nếu check in sớm, tùy số tiếng bạn muốn check in, bạn có thể trả them từ 1,000 – 2,000 yên.
    Sau khi ăn trưa mình về khách sạn khoảng 12.00. Vì bay từ VN qua vào nửa đêm, chuyến bay có 5h nên mình ngủ không đủ và lúc đó rất buồn ngủ nên mình thiếp đi ở sảnh khách sạn, thì anh tiếp tân ra nhắc là ở đây không được ngủ vì có nhiều người qua lại. Mình hơi bực mình nên tính lên google đánh 1* cho khách sạn này nhưng rồi đọc nhiều comment về các tiếp tân ở khách sạn này thường nói chuyện khá lớn tiếng với người nước ngoài, nhưng họ là những người nghiêm túc và tuân thủ chặt chẽ quy tắc của khách sạn, chứ họ cũng là những người quan tâm đến khách hàng. Có lẽ vì vấn đề ngôn ngữ, nên cách nói chuyện của họ khá cộc lốc kiểu như ra lệnh. Thậm chí mình xin phép sạc pin điện thoại họ cũng không cho mà nói các ổ cắm đều có mục đích sử dụng rồi. Sau này mình để ý, gần thang máy có một cái hộp để các cục sạc dự phòng cho thuê và các hộp để sạc điện thoại tính tiền (bạn bỏ điện thoại vào sạc, khóa lại và trả tiền – bạn có thể thấy những hộc tương tự ở Takashimaya Hồ Chí Minh).
    Đến khoảng gần 14.30 thì mình rời khách sạn đến Hombu để tham dự lớp 15.00 – 16.00 cùa thầy Fujimaki. Khi tới nới mình đưa Yudansha book của mình cho tiếp tân và trả phí 4.400 yên cho hai ngày tập. Ở Hombu, bạn có thể đóng tiền theo ngày hoặc theo tháng. Hiện giá tập theo ngày là 2.200 (bao gồm thuế); đã tăng so với trước dịch là 1.650 yên. Hiện tại quy tắc của Hombu có một số thay đổi so với trước, ví dụ: bạn sẽ không được tham dự lớp của đai trắng (beginner) nếu bạn có đai đen rồi – mình nghĩ quy định này mới thay đổi do có nhiều người tham dự lớp của một số shihan đẹp trai, khoai t*… à nhầm aikido giỏi như thầy Toshio Suzuki và thầy Hino 😊. Các thầy này thường có lượng fan nữ khá lớn và lớp của các thầy lúc nào cũng rất đông người tham dự. Mình còn nghe nói là có lần thầy Suzuki dạy, áo thầy bị tụt ra ngoài và hở ngực trần, cả lớp đều gào lên ầm ĩ như mấy fan nữ gặp thần tượng) ; bạn nên hạn chế nói chuyện tại khu vực sảnh và phòng thay đồ; tầng 5 thường là nơi phơi đồ thì không được phép sử dụng nữa. Một số lời khuyên cho những ai mới tới Hombu lần đầu là
    - Nên chuẩn bị một số đồng 100 yên lẻ để có thể sử dụng tủ để đồ. Một số tủ đã cũ nên nó có thể nuốt đồng 100 yên của bạn luôn. Bạn có để đập đập để nó rớt ra.
    - Mang theo khan tắm nếu bạn muốn tắm sau buổi tập. Lưu ý chỉ có nước lạnh nên việc tắm vào mùa đông là một thử thách.
    - Bạn có thể mang nước vào phòng tập và để nước (hoặc khăn) ở cuối phòng tập. Dưới tầng 1 ngay chỗ cầu thang có máy bán nước tự động, bạn có thể mua nước ở đó nếu có tiền xu. Nhưng thường nên mua bên ngoài ở các cửa hàng tiện ích. Nếu bạn mua chai lớn sẽ lợi hơn là mua chai nhỏ.
    - Lớp regular (lớp thường nhật) và phòng thay đồ và phòng tắm nam ở tầng 3. Tầng 2 là phòng tập cho con nít, đai trắng hay một số lớp đặc biệt. Toilet và phòng thay đồ nữ ở tầng 2.
    - Cửa vào phòng tập ở tầng 3 có 2 cửa. Một cửa dành cho nữ và thầy hướng dẫn. Cửa còn lại thì đi qua phòng thay đồ nam. Phía trái cửa phòng thay đồ nam có nafuda kake (bảng gỗ treo tên các thầy – mình sẽ kể them về nafuda kake trong bài viết khác) và một bảng móc treo chìa khóa của các hộc tủ để đồ.
    Lúc mình lên lầu 2 thì đúng lúc lớp đai trắng của thầy Irie vừa kết thúc, mình chào thầy và thầy thấy rất vui gặp mình ở tổng đàn, chúc mình có thời gian vui vẻ ở Hombu. Sau khi chào hỏi thầy, mình lên lầu thay đồ và chuẩn bị vào lớp của thầy Fujimaki. Đây là lần đầu tiên mình gặp thầy Fujimaki và rất mong có dịp làm uke cho thầy. Đây là vào dịp Đại hội Aikido toán nước Nhật nên các aikidoka các nước sang thăm rất đông. Đợt này còn có kỳ họp của IAF và nhóm aikido thanh thiếu niên nên lại càng đông hơn. Mình quan sát và lựa một cô khá lớn tuổi nhưng có vẻ sẽ là học viên của thầy Fujimaki để mong thầy có thể để ý. Lúc mình đang đứng cuối lớp thì thấy thầy Sugawara vào. Ở tổng đàn, việc các thầy thỉnh thoảng xuất hiện trong lớp thầy khác là điều hết sức bình thường. Mình suy nghĩ mãi không dám ngồi cuối lớp để bắt cặp tập với thầy Sugawara bị sợ sẽ đứt trước khi kỳ đi Nhật này bắt đầu. Khi mọi người đã vào sân, thì các shidoin bắt đầu xuất hiện. Họ sẽ thường ngồi ở góc gần cửa ra vào ở cuối lớp. Khoảng 7 phút trước giờ tập, mọi người đều ngồi vào vị trí và lớp im phăng phắc đến độ mình có thể nghe được tiếng chim kêu và tiếng quạt thông gió chạy. Khoảng 3 phút trước giờ, sẽ có một bà cô già không mặc võ phục chào và vào sân, sau đó đi đếm số chìa khóa trên bảng treo đồ. Đúng 15.00 là thầy vào sân, chào mọi người và bắt đầu giờ tập. Thầy Fujimaki có lối đánh di chuyển rộng và nhẹ nhàng. Thầy dạy các đòn căn bản như ikkyo, nikyo, sankyo, shiho nage, irimi nage… Cuối cùng, thầy cũng để ý mình và kêu mình với cô tập với mình ra rìa thảm tập thay vì tập giữa thảm. Thầy cũng đánh mình đòn ikkyo và hỏi mình từ đâu đến. Mình trả lời mình từ Việt Nam, thầy nói tốt tốt rồi “welcome to Japan”.
    Sau lớp thầy Fujimaki, là 2 lớp của thầy Kobayashi, mỗi lớp cách nhau 30 phút. Lúc vào lớp đã khá đông người ở đó. Mình có thấy Hiromi Matsuoka trong lớp, nghe anh A. nói bạn này trẻ nhưng khá giỏi và trọng tâm rất mạnh (nguyên văn tiếng Anh là “big trunk”). Bạn có thể xem một số clip giới thiệu về Hiromi trên kênh Youtube của Mihaily. Mình đã ngồi cạnh bạn ấy nhưng bạn ấy quay sang tập một anh tây phía bên cạnh. Thường tập ở các lớp Hombu, khi bạn chào ai đó thì thường sẽ tập với người đó đến cuối buổi, trừ lớp thầy Yokota sẽ đổi uke. Thông thường, họ sẽ bắt cặp với nhau trước khi buổi tập bắt đầu. Thế là mình chào một anh trọc đầu tập chung. Anh trọc đầu tuy trông người mảnh khảnh nhưng lại đánh dung trọng tâm đè. Mình với anh tập khá hợp. Được một lúc, cả hai bắt đầu quen nhau thì cả mình và anh ấy đều dung lực mạnh hơn và tạo khó khăn cho nhau khi tập.
    Vì vào dịp Embukai nên các đoàn nước ngoài đến rất đông. Sau khi xong lớp 1 thì đoàn Rumani mời thầy ở lại chụp hình, cả đoàn chắc cũng phải 20-30 người. Mình đoán Rumani thường hay mời thầy Kobayashi lên dạy nên thấy thầy khá than với đoàn của họ. Họ còn trao quà cho thầy nữa, thầy cười và có vẻ ngại khi nhận quà trước cả lớp. Trong lúc mình đang ngồi nghỉ thì mình thấy thầy Mochida thoáng lướt qua cửa. Dù thầy đeo khẩu trang nhưng mình vẫn nhận ra thầy. Mình liền chạy vào phòng thay đồ để chào thầy. Khi mình chào thầy và nói chuyện với thầy một cách than mật, một số aikidoka trong phòng thay đồ quay lại nhìn mình. Mình nghe nói thầy Mochida ở tổng đàn cũng thuộc diện có “số má”. Sau khi thay đồ xong, tất cả mọi người lên thảm, thầy ngồi trên mình vài hàng và quay lại sau tìm mình. Tập với thầy Mochida thì lúc nào cũng đổ mồ hôi tai. Lối đánh của thầy vẫn chắc chắn và khiến uke mệt nhừ tử. Còn ukemi của thầy thì vẫn dẻo dai như thuở nào. Cũng may do đông người lên tập, nên thỉnh thoảng vài đòn thầy Kobayashi sẽ chia lớp ra làm hai để tập, chứ không thì mình cũng sẽ toi trước khi lớp kết thúc. Lúc mình ngồi ngoài nghỉ cho nhóm khác tập, mình để ý một số cặp tập, cặp của Hiromi Matsuoka, cặp của anh tây Pedro thường làm uke cho Matsuoka ở võ đường Ishinkan, và một cặp một cô bé trắng trẻo, nhỏ nhắn và mặt mũi rất xinh tập với một bác trọc đầu trong rất dữ. Cô bé ấy thì mình đã định bắt cặp tập nếu như thầy Mochida không xuất hiện. Thấy cô bé ấy với bác trọc đầu tập với nhau liên tục liên tục thì mình đoán trình cô ây cũng không phải hạng xoàng. Bác trọc đầu thì trọng tâm rất vững chãi và đánh cô bé ấy không nương tay chút nào.
    Hết giờ, thầy Mochida hỏi mình rảnh khi nào thì thầy rủ đi ăn. Mình nói mình chỉ rảnh mỗi ngày hôm nay, các ngày khác thì đều có lịch. Thầy suy nghĩ một hồi, rồi nói chờ chút để thầy lau sân xong rồi nói chuyện tiếp. Một lúc sau, thầy dọn dẹp cũng mọi người xong thì thầy quay lại. Thầy bảo hôm nay thì thầy chỉ có một tiếng thôi rồi thầy phải về, mình đi ăn với nhau gần Hombu được không? Dĩ Nhiên được thầy mời đi ăn thì còn gì bằng. Hai thầy trò thay đồ xong thì đi bộ ra một quán sushi gần Hombu để ăn tối. Thầy mời mình nên mình cũng không khách sao mà ăn rất tận tình. Hai thầy trò ngồi tán gẫu nói chuyện trên trời dưới đất mà cũng đến hơn 2 tiếng. Mình hỏi thầy ở xa không? Thầy nói cách đây 1 giờ di chuyển; thầy bảo 1 giờ di chuyển với người Nhật là hết sức bình thường. Mình hẹn thầy ngày mai lên sẽ có them 2 uke nữa từ VN xin phép tập với thầy. Mình về đến khách sạn và lăn quay ra ngủ một lèo tới sáng không biết gì hết.

  2. The Following 2 Users Say Thank You to wago For This Useful Post:


Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •