Tôi học võ chỉ đơn giản là thích học thôi:, hồi bé hay đi đánh nhau ngoài đường đến nỗi có cả biệt danh là may ô thấm máu ( vì trận nào đánh nhau chẳng có máu cháy :biggrin: ), rồi được ông anh đưa đi học võ (hầu quyền) học được hơn 1 năm thì bỏ ( 1 lần thi lên đai có màn thi đấu tự do, đúng sở trường nên ngay phát đầu đối thủ của tôi bị cả cái gối vào giữa mặt, máu chảy đày mồm, thế là tôi bị đánh trượt vì ra đòn hung bạo quá, còn bé có biết gì đâu nên tự ái bỏ tập luôn). Một hôm xem được trên TV thấy giới thiệu 1 môn võ thấy hay quá, chỉ thấy người tấn công cứ ngã kiên tục khi lao vào nên khoái quá bắt ông anh phải tìm bằng được lớp tập môn đó, nhưng tìm gần 10 năm mà không sao tìm được ở hà nội. Rồi lại 1 lần ngồi xem TV thấy giới thiệu ở trường 10-10 có lớp aikido thế là đứng ngay dậy đến xin đăng ký học luôn.
Cũng chưa bao giờ tự hỏi mình là tập aikido để làm gì cả, chỉ thấy rằng từ khi tập đến giờ tính tình hiền lành hẳn, gặp đánh nhau ngoài đường là đi qua thật nhanh vì sợ đánh nhầm vào mình, ngồi uống nước bị cà khịa, vậy là đứng lên xin lỗi làm lành với người ta luôn ( dĩ hòa vi quý):bigsmile: Tập chẳng thấy Ki đâu nhưng thấy sức khỏe cũng tăng lên rõ rệt.