mở cái này ra để ai muốn ghi gì thì ghi... tản mạn....
Mở hàng nha.
hehe mới đi coi Dead man's chest về, pretty funny, nhưng chưa kết thúc, còn fần 3. mà dạo này hm hm mỗi lần vô rạp chiếu film là lại có cái cảm giác đó... sucks...Đi taxi về 1 mình sao nghe bùn bùn lạnh lẽo, đêm Singapore lạnh và vắng wá, chợt nhớ lại mới thuở nào, 2 3 h sáng còn là giờ hoạt động chính của mình....... nhớ đêm giao thừa thức đến sáng chơi trò chơi lớn...nhớ đêm Sentosa ko ngủ vì......watching somebody sleeping........., nhớ những đêm thức trắng miệt mài làm cái flash card, cái card đầu tiên và cũng là cuối cùng làm cho người khác................. nhớ những đêm ko ngủ vì........ko dám ngủ, vì...............sợ giấc ngủ, sợ những cơn mơ.............................. sucks..... chả hiểu sao hồi đó mình sung sức quá, b h thức đến 1 2 h là mắt mở ko lên gùi
2 h sáng... ngồi type nhảm và shến trong blog.........
đau bụng.... chắc fải uống imodium wá..........
lạnh............ and loneliness.............................
Schade, sao có những chuyện muốn wên mà ko wên được......... lâu lâu lại flash back..........có những giấc mơ ko mong muốn, vừa ngọt ngào nhưng cũng vừa chua chát đắng cay.....Muốn ở mãi trong giấc mơ....để tự mình cuốn trôi vào wên lãng của 1 thời đã qua.........Am I living with the past? Có những chuyện đã wa, nhưng ảnh hưởng của nó vẫn mãi ở lại................Có những người chỉ lướt wa đời ta, nhưng cũng có những người bước vào đời ta và để lại đó những dấu vết sâu nặng, những vết thương ko bao h lành......................Mượn đỡ câu của LC: There's too much that even time cant erase...........
Thôi đi ngủ.................