Mình rất quan tâm khía cạnh triết lý, con đường trong Aikido vì chỉ khi thấu hiểu mục đích ta mới có hành động phù hợp. Hành động ở đây là thái độ luyện tập và kỹ thuật luyện tập như thế nào. Âu cũng là câu hỏi mà những người có thời gian theo học aikido đủ lâu (khoảng 1-2 năm - ý kiến cá nhân) quan tâm. Aikido phù hợp mọi đối tượng, mỗi đối tượng có mục tiêu khác nhau như tập như môn thể dục, tập để chiến đấu, tập để tu thân.....Mục tiêu khác nhau thì cách họ tập cũng khác và thời gian họ theo học Aikido cũng khác. Mình lên sân tập quan tâm đến mục đích , thái độ, độ tuổi từng bạn học......và cả quan điểm , hành xử hàng ngày của ông thầy về Aikido ......để tìm uke phù hợp với mục đích của mình, tìm ông thầy theo đúng tinh thần Aikido. Thực ra mục đích cũng có thể thay đổi với thời gian theo học Aikido ......khi hiểu ta hơn và mọi người, vũ trụ hơn...... Đó mới chính là điều thú vị cuốn hút môn sinh.
Theo như mình hiểu: Tổ Sư sáng tạo ra Aikido là để quan tâm đến chuyện tu thân. Tu thân thì có có nhiều cách tu như cạo đầu đi tu, xin làm Phật tử, theo đạo Thiên Chúa, dấn thân làm từ thiện, đọc sách thánh hiền đối nhân xử thế......... Học Aikido là tu thân qua võ. Mọi con đường đếu nhằm đến sự giác ngộ, và aikido là một trong hàng ngàn con đường trong cuộc sống này. Aikido đã nói là luyện thân - tu thân, thì bàn Aikido có thực chiến hay không có vẻ lạc đề. Aikido quan tâm đến sự phát triển tinh thần bên trong mỗi con người. Còn học võ thực chiến là cái bên ngoài, có lẽ không phải mục đích của Aikido.
Aikido bảo là không đánh người, nhưng thực chiến mà ném cho người ta vào tường, nện xuống đất, quăng vào nồi nước sôi bánh phở ngoài đường......dù chỉ là né đòn mà người ta té , thì rõ ràng là ta đã cố tình, có tính toán, biết trước họ sẽ tổn thương ra sao. Nói " võ tình thương" lúc này là ngụy biện. Tình thương dường như chỉ trên sân tập, vì ít ra thấy nó cũng nhẹ nhàng hơn những môn võ khác.
Aikido có dùng được như tình thương đúng nghĩa không (tránh trước một cuộc chiến bằng né tránh, bằng lời lẽ, bằng cái uy cái thần của mình.....và nếu đã chiến thì không làm tổn thương đối phương), tôi nghĩ là được, thực chiến được không, tôi nghĩ là được với một cách đánh nhẹ nhàng như cái kiểu chúng ta như múa ấy. Nhưng, ....vâng...nhưng e rằng chắc chả mấy người đạt được đến cảnh giới như vậy. Vì sao? vì thực chiến không phải mục tiêu của Aikido.
Nhưng để "ta hôm nay thắng ta ngày hôm qua" thì mỗi môn sinh đều có thể cảm nhận được.
(Vài lời miên man lúc này như thế! Vì theo Aikido lâu hơn, mai mốt có khi tui lại nghĩ khác!)