Bữa nay trời quang đãng. Mây trắng bay bay. Gió nhè nhẹ thổi. Khung cảnh hữu tình làm Kojiro tui cũng phơi phới tâm trạng. Kojiro tui bỗng dưng cảm thấy con đường cung kiếm sao mà khô khan quá, gai góc quá. Bởi dzậy cho nên để thay đổi không khí, mà cũng là để giúp zui cho bà con cô bác, Kojiro tui xin kể 1 câu chiện tình. Nếu bà con cô bác thấy hay thì Kojiro tui sẽ kể tiếp. Còn không thì thôi. Câu chuyện có tựa là Fly In Dance.
(Fly In Dance nguyên bản bằng tiếng Trung, được dịch sang tiếng Việt và post tại forum Veno. Thông tin chi tiết xin dành ở phần Review cuối tác phẩm)
Fly In Dance - Chương I
Tôi quen cô ta trên net. Tôi cũng không nhớ bắt đầu như thế nào! Hình như là vì cái plan của tôi, trong cái plan đó tôi viết:
"Nếu có 1 tỷ, tôi sẽ mua 1 ngôi nhà
Tôi có 1 tỷ không? Không có
Do đó tôi chưa có nhà!
Nếu tôi có đôi cánh, tôi có thể bay
Tôi có cánh không? Không có!
Do đó tôi không thể bay được
Nếu đem đổ hết nước trong đại dương
Vẫn không đủ dập tắt ngọn lửa tình anh dành cho em
Tất cả nước trong đại dương có thể đổ ra không?
Không được! Do đó. . . . . . . .
Anh không yêu em!"
Thật ra đây là bệnh muôn thưở của tôi. Là sinh viên ngành xây dựng, lúc nào trong đầu tôi cũng tràn đầy công thức và logic. Khi giả thuyết không được công nhận thì kết quả đạt được đều là rác rưởi. Chẳng khác nào đi thảo luận vấn đề thái giám sẽ dễ dàng sanh nam hay sanh nữ, hoàn toàn thừa thải. Những thứ không ra cái chi chi tôi viết trong plan đủ để chứng minh tôi là 1 người vô cùng khô khan và buồn tẻ, sự thật là như vậy.
Còn cô ta, hoàn toàn là một ngoại lệ. Chính cô ta mail cho tôi rằng... tôi là 1 người rất thú vị. Thú vị? Hai chữ ấy làm sao dùng để diễn tả tôi được? Như thế chẳng khác nào bảo thằng Simon King là người tốt? Mà ngặt nỗi Simon King là tên tiếng Anh của Tây Môn Khánh, thật buồn cười. Tôi nghĩ nếu cô ta không phải là 1 người có IQ rất thấp thì nhất định đầu óc có vấn đề. Nhưng nhìn vào nick của cô ta lại thấy hình như không phải vậy, cô ta lấy nick là "Fly In Dance", cái tên khá đẹp đấy chứ.
Nhưng trong thế giới internet, tất cả các nick đều hư hư thật thật, thật là hư, hư là thật. Nói cách khác, khủng long không bao giờ xưng mình là khủng long, càng không bao giờ khai mình sống ở đâu, nó sẽ tìm mọi cách "dụ khị" con mồi. Và những cái tên đẹp đẽ đó chính là vũ khí mà những con khủng long ấy dùng để săn những chàng trai đơn thuần và ngây thơ như tôi
Nhắc đến khủng long, trong lòng tôi lại rộn lên kí ức đau buồn. Tôi gặp mặt ít nhất 5 cô bạn quen trên net, kết quả là người trước ghê gớm chỉ bằng... 1/2 của người sau. Lần nào tôi cũng chạy chí mạng, đến nỗi giờ đây tôi tự tin có thể tham gia marathon ở thế vận hội. Thằng Thiết, bạn thân tôi cũng từng bị như thế, nếu lấy số khủng long tôi và nó từng gặp là a, số lần sợ xanh mặt là b thì luôn thiết lập được phương trình aXX+bX+c=0, phương trình này chúng tôi đặt là phương trình người đẹp trên net với số delta luôn luôn âm. Do đó trên lí thuyết, trên net đầy rẫy các loại khủng long, chỉ khác ở chỗ mấy "bà" khủng long đó ăn thịt hay ăn chay thôi.