Trang 1 của 2 12 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 10 của 14

Chủ đề: Phiếm đàm về thiền tự luyện khí công !!!

  1. #1
    minhtv74
    Guest
    Mặc dù mới tập Aikido nhưng khi thấy các thày nói về KI và nhất là đọc cuốn "Hiệp khí đạo trong đời sống hàng ngày" của đại sư Koichi Toihei mình lại càng thích "tự" luyện khí thông qua phương pháp "viết trong sách" mà không cần sự hướng dẫn của các thày.

    Hôm nay đọc được đôi dòng nghiên cứu của một cao thủ võ lâm về chuyện thiền để luyện khí, mình xin mạn phép chia xẻ cùng các bạn :


    Thường những người thiền đều hàng ngày rất dễ bị người đời nói là : "hâm". Vậy thực sự là họ có "hâm" không, hay chỉ là định kiến của mọi người ? Sau nhiều năm chiêm nghiệm, phân tích, quan sát những người chăm chỉ thiền hàng ngày, tôi rút ra kết luận : Hâm thật chứ không phải định kiến suông - tất nhiên không phải tất cả ai cũng "bị". Theo tôi, những người bị coi là "hâm" chủ yếu có những nguyên nhân sau :

    1. Thể chất có bệnh - đặc biệt là bệnh về nội tạng : những người có bệnh nội tạng bao giờ tính khí cũng thất thường. Hoặc là nóng nảy bộc phát ( đụng tý là nộ khí xung thiên, ăn không nói có, đổi trắng thay đen), hoặc trầm cảm, hoặc dễ xúc động sụt sùi,...tuỳ bệnh ở tạng nào. Nếu họ không thiền, thì cũng chỉ bị coi là : nóng tính, ít nói, mít ướt,...những nếu họ thiền đều hàng ngày, thì sẽ xảy ra sự trái ngược giữa tính cách thiền thường trực và sự bộc phát thái độ mỗi khi có chuyện bất thường xảy ra. Vì khi thiền đều hàng ngày, tính tình sẽ dần dần hiền dịu hơn + tác phong sẽ bình hoà khoan thai hơn, nhưng những khi có chuyện trái ý muốn xảy ra, dù là chuyện nhỏ, do nội tạng yếu làm cho khả năng tự chủ kém - lại dễ xảy ra phản ứng thất thường trái ngược với tác phong thiền. Vì vậy mọi người xung quanh sẽ rất dễ nhận ra có sự kỳ dị ở con người đó : không bình thường - dĩ nhiên là hâm.

    2. Nội tạng quá yếu, làm cho các tuyến nội tiết không sinh ra các hooc môn, không cung cấp đủ máu huyết dinh dưỡng cho cơ thể, khiến nhu cầu nhiều mặt bị bóp méo ( nhu cầu được thoả mãn sinh lý, vật chất, tinh thần...nói chung là nhu cầu : tiền, sắc, danh, thực, thuỳ (ngủ) bị méo mó. Ví dụ người có tạng gan hoặc thận yếu, sẽ không có khả năng thoả mãn nhu cầu tình dục (sắc), nhu cầu ngủ (thùy), nhu cầu ẩm thực, mà sự thỏa mãn các nhu cầu bị dồn nén không khác gì một quả bóng bay : bóp chỗ này sẽ phình chỗ kia. Các nhu cầu này bị ức chế thì các nhu cầu khác sẽ phát triển mạnh hơn để bù đắp sự thiếu hụt thoả mãn. Trong trường hợp trên, do các nhu cầu sinh lý, ăn, ngủ bị ức chế, nên người đó sẽ hám danh một cách kỳ lạ. Nên dù họ thiền đều hàng ngày + họ ít có các ham muốn vật dục (do nội tạng yếu), nên lúc bình thường mọi người thấy họ như...thánh. Nhưng khi tiếp xúc, thấy người đó hám danh kỳ lạ, hám danh từ những chuyện nhỏ xíu trở đi, thì sẽ nhận ra : tên này "hâm".

    3. Khi sức khoẻ bình thường, các tuyến nội tiết sẽ sinh đủ các hooc môn - kích thích đầy đủ các nhu cầu về thể xác, tinh thần, vật chất. Nhưng khi thiền đều hàng ngày, tuyến trên cao sẽ bị ức chế mạnh, khiến tính tình mềm hơn, các nhu cầu tinh thần giảm đi, nhưng do thể chất khoẻ mạnh bình thường nên các nhu cầu về sinh lý + vật chất vẫn mạnh mẽ vì các tuyến bên dưới vẫn hoạt động mạnh. Nên dễ nhận ra người này chẳng tình yêu tình báo gì, khiêm tốn, không hám danh, nhưng vẫn hám lợi, sống chơi bời buông thả, mặc dù lúc bình thường thì như...thánh.

    4. Người thiền nhiều nhưng thiếu kinh nghiệm sống thực tế : khi thiền đều hàng ngày, sóng não sẽ êm dịu hơn, càng ngày tần số càng nhỏ, suy nghĩ dần đi vào chiều sâu hơn, đến một mức nào đó, sẽ đi vào tầng của các tư duy triết học trừu tượng, khái quát hoá cao độ, gần như bất cứ lúc nào, khi suy nghĩ về vấn đề gì đó, họ cũng nghĩ ở tầm cao : rất bao quát, sâu rộng, mang tính quy luật chung, nói chung là vĩ mô và sâu sắc. Nhưng do thiếu kinh nghiệm sống thực tế, ít va vấp trong đời sống, nên những điều họ suy nghĩ nói năng - mặc dù về mặt tư duy mà nói thì rất hay, rất cao siêu, rất logic, rất trí tuệ, rất sâu xa, rất....nhưng lại toàn là những điều không tưởng, chẳng phù hợp thực tế tẹo nào, chẳng khả thi trong hiện thực là bao. Nên khi ngồi cạnh những nguời này, rất dễ nhận ra cái "hâm" vĩ đại của họ.
    Mặt khác, do thiếu kinh nghiệm sống, ít va vấp, bước chân ra đời ôm theo một đống giáo điều cao đẹp mà chưa bị ăn đòn bầm dập lần nào, hơn nữa, khi phát hiện ra mình nói hay, lại càng nói hăng hơn nữa. Hầu hết những hành động trong đời sống thực tế toàn là những pha điều hoà ở cận biên, nhưng những người thiền nhiều mà ngây thơ này lại toàn hô hào những hành động xoay chuyển càn khôn, vận động đại cách mạng,..., thành ra rất thiếu sự tỉnh táo, kín đáo tế nhị . Nhưng họ không biết, nghĩ rằng mình nghĩ hay nói hay nên đi đâu cũng thuyết giảng lý luận, gặp chuyện gì cũng sổ ra một tràng triét lý vòng vèo. Nói chung là gặp phải những hoà thượng Thích Thuyết Pháp này thì rất nhức đầu, rất mệt.

    5. Người thiền đều hàng ngày, nhưng lại kết hợp kỹ thuật luyện của nhiều môn khác nhau, nhào trộn thành món chè thập cẩm : ví dụ trong một phần luyện, vừa kết hợp vận khí theo Tĩnh Công Dưỡng Sinh, vừa kết hợp thần chú Yoga theo hơi thở, khi tới mỗi điểm dừng lại còn gồng nén theo nội công Thiếu Lâm,...như vậy, trải qua một quá trình nhất định, tính tình sẽ biến chứng, tự nhiên phát sinh những sở thích quái gở. Lâu ngày thành hẳn một lối sống kỳ dị chẳng giống ai. Ví dụ : đầu tóc loằng ngoằng , quần áo cổ trang, dây chuyền vòng lắc xủng xoẻng, râu ria xồm xoàm, bảo sành điệu đẹp đẽ đã đành, nhưng đằng này trông xa đã thấy quái dị, chẳng hiểu xuất xứ từ quốc gia nào...

    6. Người thiền đều hàng ngày theo một hệ thống kỹ thuật của môn phái nào đó, nhưng không theo Tâm Pháp của môn đó để có định hướng chung cho con đường rèn luyện.
    Mỗi hệ thống kỹ thuật ra đời đều nhằm mục đích hướng tới một lý tưởng nào đó đặc thù của môn phái. Phần định hướng tinh thần để môn sinh rèn luyện tới đích theo đúng hướng gọi là Tâm Pháp. Có khi mỗi giai đoạn lại có Tâm Pháp khác nhau. Nếu một người thích hệ thống kỹ thuật của môn phái nào đó, nhưng lại thấy Tâm Pháp môn đó không hợp khẩu vị, mà người đó rèn luyện chăm chỉ theo hệ thống kỹ thuật này, nhưng lại không áp dụng Tâm Pháp để định hướng đúng đích - thì dĩ nhiên sự lệch lạc về mặt tinh thần sẽ xảy ra, người đó càng lúc càng "khang khác", hay nói cách khác là chập cheng.

    7. Người thiền đều hàng ngày, tâm trí ngày càng sâu lắng, nhưng không chịu vận động tập tành thể chất, thể dục thể thao. Hay nói chính xác là không rèn luyện đồng bộ thân, khí, tâm - vật chất, năng lượng, thông tin phát triển không đều, dẫn đến sự lệch pha trong một khối thống nhất. Khi tâm trí đang trên đà vận động phát triển nhanh do thiền đều, mà thể chất vẫn trì trệ ô trược, bế tắc, thì sẽ nảy sinh xung đột nội tại giữa quá trình sinh lý và tâm lý, dẫn đến sự bức bối tiềm ẩn mạnh mẽ khiến cho người đó càng ngày càng khó tính ( các cụ gọi là Lực bất tòng Tâm), chuyện này xảy ra cả ở những người lao động thiên về trí óc - giới trí thức - nhưng ít vận động thể chất.
    Hoặc ngược lại, người thiền đều hàng ngày, nhưng lại chuyên thiền để phát triển năng lượng + sức mạnh thể chất, mà không rèn luyện để phát triển cả tâm trí, thì sự lệch pha lại xảy ra : năng lượng phát triển mạnh mẽ, mà trí óc thì càng ngày càng mất tự chủ, vì nội năng càng mạnh thì dục vọng càng nhiều, lâu ngày lấn át sự kiềm toả của lý chí. Những người này "hâm" theo kiểu : đi đâu cũng biểu diễn kỹ thuật đặc biệt của cơ thể, khoe khoang công năng đặc dị, chẳng ai trả tiền mà cứ sồn sồn ra phát khí chữa bệnh cho người khác, trong khi chưa biết người ta bị bệnh ở bộ phận nào trên cơ thể....


    8. Dạng hâm kiểu đi đâu cũng ra vẻ Đạo Cao Đức Trọng : những người này do thiền hàng ngày nên đôi khi tâm trí cũng tương đối thanh tịnh - nhưng chỉ đôi lúc chứ chưa tuyệt đối - nhất là sau khi thiền xong : cảm giác lâng lâng thoát tục. Nên trong những lúc tâm trạng lâng lâng thoát tục này thì họ hay phô diễn những điều luân lý đạo đức một cách thái quá, nhưng khi trở lại trạng thái bình thường thì họ lại "đú" chẳng kém ai. Thành ra những lúc ngồi cạnh những người này, nhất là khi thấy họ cũng nhí nhảnh bon chen giống như bao người trần tục khác, mà miệng họ phun ra toàn những điều cao xa thoát tục, lên mặt dạy đời thiểu dục tri túc...nghe rất buồn cười. Trong lúc họ đang thuyết giảng để thể hiện "tấm lòng" - đôi mắt mở to xao xuyến để bày tỏ sự chân thành - họ cũng chẳng để ý là hầu hết mọi người đang tủm tỉm cười.
    Ví dụ có người đi đâu cũng kêu gào đòi tự do tư tưởng, công bằng xã hội, bình đẳng bác ái, nhưng trong khi nói chuyện với người khác lại thường xuyên chèn ép người ta, chuyên dùng lý luận xảo biện để vặn bẻ khuất phục người khác.
    Hoặc có người đến đâu cũng khuyên người khác sống giản dị, hy sinh phục vụ cho mọi người, nhưng bản thân thì lại toàn sống trong biệt thự + khách sạn sang trọng, ăn uống tiệc tùng xa xỉ, sử dụng toàn công nghệ đời mới....


    Eo ui...!!!! Tui đem sách dạy "tự" luyện khí công đóng gói vào hòm, lục mãi mới tìm ra được địa chỉ một người bà con xa lắc xa lơ ở quê cũng thích võ thuật như tui --> Đề Gửi tặng !

    ....Ít ra người ta còn nghĩ mình có tấm lòng...chứ nếu vứt bỏ đi thì tiếc quá !!!

    Các bạn có ai như tôi không nhỉ ??? Còn dám nghĩ về "KI" khi không có sensei hướng dẫn mình tập không ??? cho mình biết ý kiến với nhé ???

    Have fun !

  2. #2
    Member
    Ngày tham gia
    May 2006
    Bài viết
    61
    Thanks
    0
    Thanked 1 Time in 1 Post
    Hình như bạn có sự hiểu lầm giữa việc ngồi thiền và việc luyện tập võ thuật thì phải.
    Hoa đẹp nhất là hoa anh đào, người đẹp nhất là người võ sĩ.

  3. #3
    Administrator
    Ngày tham gia
    Apr 2006
    Bài viết
    730
    Thanks
    0
    Thanked 3 Times in 3 Posts
    Cứ đem quyển "vi phân, tich phân" cho học sinh lớp 9,10 bình thường bảo nó học đi (không thầy giảng giải gì hết) xem nó có học được không.

    Nếu cứ in sách thật nhiều, người ta đọc rồi học, hiểu thì xã hôi đâu cần tốn tiền xây trường lớp

    Vì vậy bao nhiêu sách tựa đề là "Tự Luyện" đều phải coi chừng. Tác giả nghĩ đơn giản vì đã thành công (Chưa kể sách dỏm) nhưng người đọc chưa chắc đã hiểu đúng.

    Nói đơn giản là 1 cú đấm thôi (võ nào mà không có đấm) mà được thầy chỉ dẩn .... cú dấm của mình cũng khác nhiều lắm

    Cổ nhân đã có câu: "Không thầy đố mày làm nên" là vậy
    NgDaLat
    Nhớ ơn các bậc sinh thành, dưỡng dục, dạy dỗ

  4. #4
    minhtv74
    Guest
    Có lẽ tôi cũng không nhầm lắm, tiêu đề của tôi nói lên tất cả ! Đây là "thiền" để tự luyện khí công. Tôi không có ý định chê bai hay bài xích chuyện tự luyện khí công mà chỉ muốn chia xẻ với mọi người kinh nghiệm của những người đi trước về việc nên hay không khi tự luyện tập mà không có sự hướng dẫn của các thày. Theo tôi, thiền hay quỳ seiza cũng là phương pháp giống như nhau vậy thôi. Đều lấy ý để tập khí mà

  5. #5
    Administrator
    Ngày tham gia
    Apr 2006
    Đang ở
    Montreal Canada
    Bài viết
    2,533
    Thanks
    134
    Thanked 156 Times in 114 Posts
    Bài này hay đấy! Trong võ nào hầu như cũng có thiền. Nhưng trong thiền thì chưa chắc có võ.
    Trong võ học, thiền hay là lúc để tập khí công, nội công, trong khi đó thiền kiểu Yoga thì tui nghĩ là trú trọng tới sưự ''thoải mái'' và ''tĩnh tâm'' nhiều hơn. (cái này là lời bà chị nuôi, thầy Yoga bên Mỹ).

    Đây là 2 chủ đề ''riêng''. Cái bài anh MinhTV rất hay khi võ sinh biết rõ căn bản và cách tập khí công. Nếu chưa biết thì tui nghĩ khá nguy hiểm.

    Bên này tui có quen 1 cụ người Trung Hoa, cụ ấy có dạy Taichi. Cụ ấy chia ra 3 trình độ: khí dưỡng sinh, khí công cấp 1 và khí công cấp 2.

    Dưỡng sinh thì chỉ cần biết cách thở, căn bản đan điền. Cách này sau 1 thời gian thì có thể tự học lấy được. Cách thở A,E, U ... theo cách tả của Kumo ở trong trình độ này.


    Hai trình độ sau lúc nào cũng phải có thầy chỉ, trừ khi mình nắm rõ căn bản.

    Khí công cấp 1: bắt đầu tập căn bản ''dẫn khí bằng trí'', dồn hơi v.v... và phần cuối là mở huyệt mạch.

    Khí công cấp 2: là dẫn khí đi khắp nơi trong cơ thể và khi tới tuyệt đỉnh thì có thể ép khi vô 1 nơi như lúc ra đòn đấm, hay kiểu ''gồng'' như hay thấy trong mấy màn biểu diễn Thiếu Lâm. Tui nghe nói là lúc này cũng học những phương thức ''đóng/mở'' huyệt đạo.

    Đó là những gì tui hiêủ sơ sơ về khí đạo. Nhưng chủ đề này mỗi môn phái hay mỗi thầy có 1 ý niệm riêng. Không có thống nhất được.

    Những gì tui biên đây là theo lời ông thâỳ đó nói, tui chỉ lập lại vì thấy có lý.

    Thân
    Aiki

    Pain is the best instructor, but no one wants to go to his class...
    Khg có gì nguy hiểm hơn là võ miệng

  6. #6
    Member
    Ngày tham gia
    Jun 2006
    Bài viết
    47
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts

    Ghi Chú: Diễm đọc bài nầy thấy hay hay, không biết có giá trị gì trong luyện tập KI của Aikido hay không?, thôi thì đọc không bổ bề dọc cũng bổ bề ngang, không hại gì khi biết thêm chút kiến thức phải không anh chị, Bài của Nhà Văn Chu Tất Tiến, từ Việt Báo.

    Tập ''Thở'' Để Tự Chữa Bệnh

    Kể từ khi viết bài, nói chuyện, và hướng dẫn Khí Công và Thiền Công đến nay, đã rất nhiều lần, người viết nhận được một câu hỏi đơn giản nhưng lại là trọng tâm của phương pháp tập luyện: "Tại sao chỉ hít sâu, nén hơi, và thở dài lại chữa được bệnh?"

    Như chúng ta đã biết, cơ thể con người cấu tạo bằng sự tập hợp các tế bào một cách có hệ thống: tế bào da, tế bào thần kinh, tế bào mỡ, tế bào xương, tế bào máu.... Các tế bào trong cơ thể con người "sống" bằng Oxy. Một khi thiếu Oxy vì lý do nào đó, tế bào hoạt động không điều hòa, dễ bị các nguyên nhân gây bệnh tấn công. Trong đời sống chúng ta, từ nhỏ đến già, có biết bao lần chúng ta không hít đủ lượng Oxy vào cơ thể, như những lần chúng ta bị cảm ngạt mũi, sổ mũi, hoặc đi đứng, sinh hoạt trong môi trường đầy thán khí, sương mù, hay các khí độc hại khác. Do đó, một số bệnh gây ra bởi sự thiếu Oxy vận hành trong cơ thể.

    Để có thể chữa được những bệnh tật loại đó, chúng ta chỉ cần tập hít vào thật sâu để tăng lượng Oxy vào trong cơ thể, thì các tế bào có cơ hội phục hoạt lại. Nhất là trong giai đoạn nén hơi, chúng ta đã ép khí Oxy thấm đậm vào các tế bào một cách mạnh mẽ hơn, khiến chúng thêm sinh lực và hoạt động tích cực trở lại nhanh chóng hơn. Ngoài ra, với một số bệnh không liên can gì đến sự thiếu Oxy, nhưng nếu chúng ta cứ đẩy lượng Oxy vào tràn đầy trong cơ thể, thì các tế bào sẽ tự tìm cách điều chỉnh những thiếu sót của mình.

    Trường hợp người viết, cách đây gần 25 năm, khi một mạch máu bên phải trái tim bị nghẽn, máu lưu thông trong cơ thể rất khó khăn, nhịp đập của tim chỉ còn hơn 40 lần một phút, nên không đứng được lâu quá 15 phút mà không bị té xụm xuống đất. Đã có 7 bệnh viện và bác sĩ ở Sàigòn chê, nói là người viết chỉ còn chờ chết mà thôi. Nhưng vì không chịu khuất phục trước số mệnh, người viết đã tập hít thở từ môn Thái Cực Quyền. Chỉ trong vòng một tuần, đã đứng được lâu mà không té. Sau một tháng, đã đi xe đạp được. Khoảng 6 tháng sau, đã đi luyện võ trở lại, khỏe mạnh mãi cho đến nay, mà không dùng một viên thuốc tim mạch nào. Khi qua Mỹ, đi chụp siêu âm và Scan, thì phát giác ra một mạch máu mới đã tự phát nhánh ra, băng qua chỗ bị tắc nghẽn, giống như cơ thể tự làm "by-pass" vậy. Hiện nay, dù tập luyện không thường xuyên, huyết áp vẫn luôn luôn ở dưới mức 11/8. Thỉnh thoảng, nếu tập thể dục mạnh quá, hay lo nghĩ quá, thấy tim đau thắt lại, lập tức, ngồi xuống hít thở vài lần là hết cơn đau ngay và lại tiếp tục làm việc trung bình 13, 14 tiếng một ngày.

    Trong lớp Khí Công và Thiền Công do người viết hướng dẫn, có hai ông bà cụ trên 80 tuổi đã bị "stroke". Ngày đầu tiên, cụ ông phải dựa vào xe lăn và phải có sự dìu đi của cô con gái là một dược sĩ, còn cụ bà đi rất chậm. Sau hai, ba tháng tập luyện, cụ ông đã bỏ xe lăn, bỏ gần hết thuốc uống, đi thoải mái một mình, còn cụ bà đi nhanh nhẹn hơn, vui vẻ trở lại. Một bà trung niên bị tim đập thất nhịp, lúc nhanh lúc chậm, phải uống rất nhiều loại thuốc, nhưng chỉ tập vài tháng, tim đã đập bình thường. Khi đi khám thường lệ, bác sĩ điều trị rất ngạc nhiên, hỏi xem đã dùng phương thuốc nào mà khỏi bệnh, bà cho biết là bà chỉ tập Khí Công và Thiền Công mà thôi. Nhiều vị khác, mất ngủ hàng chục năm, chỉ tập ngủ theo thế Thiền Phân Thân chừng 10 phút đã ngáy rất to. Một người bạn cải tạo, bị "stroke", liệt một bên người, tay bị co lại, đi đứng khó khăn với sự trợ giúp của gậy chống, sau khi tập vài tuần lễ, đã thấy tay duỗi ra hơn vài phân, chân đi không lệch nhiều như trước, và có thể đứng không gậy trong một thời gian dài.

    Việt Báo ngày 7/7/06, trong bài "Ung Thư.. xin đừng hoảng sợ!" đã viết về một trường hợp Ung Thư hết thuốc chữa của một vị 74 tuổi, nhưng nhờ hít thở và cầu nguyện đã sống tới nay trên hai năm vẫn khỏe mạnh như thường. Báo Người Việt, số ra ngày 27/6/06, trong "Câu chuyện của Ngọc" cũng nói về một trường hợp ung thư vú đến thời kỳ thứ 4, đã nhờ Thiền Tập với thuốc men mà khỏi bệnh. Gần đây, trên Internet, một bản tin nói về việc phòng ngừa bị "heart attack" bằng tiếng Anh, dĩ nhiên, cũng khuyến cáo những ai vừa cảm thấy khó thở, mệt mỏi, hoa mắt, tức ngực, thấy đau ở dưới cánh tay trái, muốn nhắm mắt và xỉu, thì phải lập tức ngồi xuống, hít thật sâu, nén hơi, và thở dài vài lần, sẽ hết bị "heart attack" hay bị "stroke."

    Thật ra, nếu nói theo y học thuần túy, thì không thể diễn giải được khí Oxy đã tác dụng thế nào trên tế bào, nói riêng, và cơ thể con người, nói chung. Vì ngoài yếu tố hít thở ra, còn tác động của Thiền, tức là sự tập trung Sức Mạnh Tinh Thần (Spiritual Strength) nữa.

    Con người có hai loại sức mạnh: Sức Mạnh Vật Chất hay sức mạnh của bắp thịt, gân cốt (Bodily Strength) và Sức Mạnh Tinh Thần hay Ý Chí (Spiritual Strength). Hai sức mạnh này không nhất thiết phải song hành với nhau, vì đôi khi có những người rất yếu về thể xác nhưng lại có Ý Chí rất cao, chống lại được cả những tác động vật chất bên ngoài như khí hậu và môi trường khắc nghiệt, hay ngay cả những trường hợp bị thương nữa. Anh Võ Văn V., trong trại Suối Máu, bị bắn 5 phát đạn vào đầu gối, vỡ xương ống quyển mà không kêu la, dù thiếu trụ sinh cũng không ốm đau, suy nhược chi, vẫn chống gậy đi tỉnh bơ. Anh T., tại trại Cà Tum, bị sưng ruột thừa được anh em mổ bằng cách cột chân tay vào giường, mồm bị nhét giẻ, và mổ bằng dao mổ heo, xong khâu lại bằng kim chỉ thường, không thuốc mê, không trụ sinh, vẫn sống nhăn. Ngược lại, có anh trông lực lưỡng như đô vật, nhưng lại nhát đảm, yếu bóng vía, vừa bị chạm dao kéo vào người là hét la như sắp chết rồi ngất lịm, rồi sốt mê man, dù được uống nhiều thuốc.

    Bởi thế, khi tập hít thở, phải phối hợp với sự tập trung tư tưởng để tạo cho mình một sức mạnh tinh thần cao độ. Người mới tập, nên cố thuộc các thế, rồi nhắm mắt lại, để khỏi chia trí, sau đó, thì cố theo dõi hơi thở từ khi bắt đầu hít vào lỗi mũi, xuống khí quản, vào phổi, nén hơi lại chỗ đan điền (vùng bụng), rồi từ từ thở ra, trong khi trí thì tưởng tượng đến luồng khí đang lưu thông trong cơ thể.

    Bài viết này, trong phạm vi nhỏ hẹp, chỉ có thể nói đến những thế đơn giản nhằm chữa những bệnh thông thường.

    A. KHÍ CÔNG:

    1- THỞ THƯỢNG: Đứng thẳng, hai chân ngang tầm vai, hai tay để trước bụng, bàn tay ngửa lên trời. Từ từ hít vào trong khi hai tay giơ lên, vòng rộng lên cao, tới đầu, trở xuống bụng. Nén hơi trong 3 giây (đếm 1, 2, 3) rồi từ từ mở tay ra, thở ra cũng chầm chậm. Thở hết hơi xong, lại vòng tay lên đầu tiếp tục hít vào... Nhớ là phải Tập trung tư tưởng, theo dõi hơi thở của mình. Có thể nhắm mắt, để tập trung tư tưởng của mình dễ hơn. Làm chừng 10 lần.

    Cách thở này trị bệnh tim, mạch, thần kinh, tăng cường sức mạnh, và áp dụng rất hiệu quả trong trường hợp đột nhiên chóng mặt, xây xẩm, lên máu, muốn xỉu, đau thắt ngực. Phải bình tĩnh hít thở ngay, sẽ tránh được Heart Attack. Những người khó ngủ, tập thế này chừng 20 lần rồi lên giường, nằm thẳng, không gối đầu, tiếp tục hít thở, sẽ ngủ ngon.

    2-THỞ H : Đứng hơi rộng chân, từ từ rùn người xuống, hai tay giơ ngang vai về phía trước. Nhắm mắt, hít vào chầm chậm, nén hơi (đếm 1, 2, 3) rồi từ từ thở ra. Làm chừng 5 lần. Sau một vài ngày, mới tăng dần số lần lên. Thế này chữa các bệnh tim mạch và thần kinh.

    3-TẢ HỮU: Đứng hơi rộng chân. Hai tay để xuôi theo thân mình. Từ từ xoay ngang sang trái, hai tay vung theo sang bên trái, trong khi từ từ hít vào. Xoay hết tầm lưng thì trở lại sang bên phải, từ từ thở ra. Khi xoay người sang bên nào, thì ngón chân bên đó co lên. Xoay sang trái, co ngón chân trái lên. Xoay bên phải, co ngón chân bên phải lên. Xoay trên cái trục là gót chân. Hai tay vung theo thoải mái, không gồng lên. Làm 10 lần mỗi bên. Giảm huyết áp, giảm đau bắp thịt lưng, đau gai xương sống. Muốn chũa bệnh thận, nên uống thêm thật nhiều nước.

    4-TIỀN HẬU : Đứng thẳng, hai tay giang ra hai bên giống hình chữ T. Giơ thẳng chân phải, đá về phía trước, hít vào, rồi vẫn giữ thẳng chân, đá về phía sau, thở ra. Làm liên tục 10 lần, không đặt chân xuống đất. Hết 10 lần, đặt chân xuống đất, bỏ tay xuống, nghỉ vài giây, rồi tiếp tục giang tay ra, làm với chân trái cũng 10 lần. Một ngày làm nhiều lần. Giảm huyết áp, cao mỡ.

    5-TRUNG HẬU: Hai tay chống hông, xoay hông theo đường vòng từ trái qua phải. Xoay tối đa, nghĩa là khi đưa bụng ra phía trước, thì ưỡn hết cỡ, khi thắt lưng vòng lại phía sau, cũng cong tối đa. Trong khi vặn lưng như thế, thì hít thở chầm chậm, có nén hơi giữa hai nhịp. Thế này giúp chống đau lưng, đau đùi, giảm huyết áp, tăng cường sức mạnh sinh lý. Làm nhiều lần.

    6-THƯỢNG H : Hai tay chống hông, gập về phía trước, thở ra. Ưỡn ra phía sau, hít vào, không cần nén hơi. Gập tối đa, ngửa cũng tối đa. Giảm đau lưng. Nếu muốn tăng sức mạnh sinh lý, thì làm động tác nhanh và mạnh hơn.

    7-XOAY GỐI: Đứng thoải mái, hai tay chống lên hai đầu gối, từ từ xoay vòng cả hai đầu gối sang một bên, từ phải qua trái chừng 10 lần, lại đổi hướng từ trái qua phải 10 lần nữa. Hít thở bình thường, chậm rãi. Sau đó, giang rộng hai chân ra, tay vẫn chống lên đầu gối, từ từ xoay vòng hai đầu gối, lộn từ ngoài vào trong 10 lần, rồi từ trong lộn ra ngoài 10 lần. Chữa bệnh phong thấp đầu gối, chống đau nhức chân khi ngủ, tăng sức mạnh toàn thân, chữa yếu sinh lý. Sau một thời gian, nếu muốn tăng thêm nội lực, thì xoay thấp xuống, quay rộng hơn, cho đầu gối gần mặt đất hơn. Lúc đó, sức mạnh tăng nhanh hơn trước nhiều, chỉ tập chừng 15 phút là đã thở mạnh, và toát mồ hôi, tương đương với chạy bộ một tiếng đồng hồ.

    B. THIỀN CÔNG: Thiền Công có 4 thế: Ngồi, Nằm, Quỳ, Đứng. Mỗi thế có 4 thức. Tổng cộng 16 thức. Bài viết này chỉ viết 2 thức cần thiết.

    1- BÌNH S N: Nằm thẳng, hai tay xuôi theo thân mình, không gối. Từ từ rút gót chân vào chừng một tấc, nhấc bổng lưng lên, cơ thể chỉ tiếp giáp với đất bằng hai gót chân và hai vai. Dồn sức nặng vào thắt lưng, lúc đó đang lửng lơ không chạm đất. Hít thở chầm chậm, cũng nén hơi vào bụng. Hít thở chừng 5 lần, rồi tăng dần lên. Tăng sức mạnh toàn thân, chữa đau lưng, yếu sinh lý.

    2- CUNG TẬN: Nằm sấp, hai tay xuôi theo thân mình. Từ từ nhấc hai chân và đầu lên, tạo thành một hình vòng cung, mà bụng là điểm giữa của cây cung. Sức mạnh sẽ dồn vào thắt lưng đằng sau. Giữ nguyên vị thế qua 3 lần hít thở, rồi hạ chân và đầu xuống, nghỉ một chút, lại tập tiếp. Chữa đau lưng, yếu sinh lý. (Lưu ý: Những thế chữa "yếu sinh ly" nên tập chung với nhau. Tuy nhiên, không chữa được bệnh bất lực, nếu nguyên nhân là do Nhiếp Hộ Tuyến quá to, hoặc vì tác dụng phụ của một vài loại thuốc như thuốc Tagamet...)

    Trên đây là một vài thế tập luyện căn bản có thể chữa được nhiều thứ bệnh. Điều cần nhớ là phải tập trung tư tưởng trong khi tập mới có hiệu quả. Chân thành chúc mọi người sống vui, sống khỏe.

    Chu Tất Tiến -- Trung Tâm Y Tế An Bình (714) 539-2001


    Đừng đòi hỏi Hiepkhidao.com làm gì cho bạn, mà hãy hỏi chính bạn đã làm gì cho Hiepkhidao.com?

  7. #7
    Senior Member
    Ngày tham gia
    May 2006
    Bài viết
    250
    Thanks
    0
    Thanked 1 Time in 1 Post
    [color=Dack Blue]Đừng đòi hỏi Hiepkhidao.com làm gì cho bạn, mà hãy hỏi chính bạn đã làm gì cho Hiepkhidao.com?[/color]
    Diễm Dear!
    Đây là một tài liệu rất bổ ích đấy! Khất đang tìm mỏi mắt mà không ra...
    Cảm ơn Diễm nhiều lắm lắm!

    Chúc vui khỏe, thành đạt!... À quên cái này... "Xi-nờ-chờ" (Signalture) ấn tượng lắm! Vậy mỗi ngày khi thức dậy Khất sẽ phải "hỏi" thật nhiều đa! Ha ha...

    AM

    Riêng tư ta chẳng có gì
    Xác đi "vay" Mẹ, Hồn về "mượn" Cha...
    "Biết Người biết Ta, trăm trận (bị) Đánh (mà) trăm trận (vưỡn)... Hoà!"

  8. #8
    Administrator
    Ngày tham gia
    Apr 2006
    Đang ở
    Montreal Canada
    Bài viết
    2,533
    Thanks
    134
    Thanked 156 Times in 114 Posts
    Cái bài thở này là căn bản dưỡng sinh đó. Tui thấy 1 số cụ ông, cụ bà người Hoa và VN hay làm những động tác như vậy. Người nào cũng khỏe mạnh hết. Khi lớn tuổi, chỉ cần 1 ít hoạt động là cũng đủ rồi.

    Cám ơn D nhiều!

    Cái chữ ký của D rất là hay đó :no1: :no1: :no1:
    Aiki

    Pain is the best instructor, but no one wants to go to his class...
    Khg có gì nguy hiểm hơn là võ miệng

  9. #9
    Senior Member
    Ngày tham gia
    Apr 2006
    Bài viết
    258
    Thanks
    4
    Thanked 5 Times in 3 Posts
    Nói như bài này thì mấy động tác khởi động hiệp khí trong lớp tập cũng là phần luyện khí rồi.
    Hiệp khí vi thượng sách.

  10. #10
    Administrator
    Ngày tham gia
    Apr 2006
    Bài viết
    730
    Thanks
    0
    Thanked 3 Times in 3 Posts
    Cám ơn Diễm đã đăng bài nay để làm tài liêu.

    Với vài ba cách hít thở mà chữa đủ thứ bịnh từ ung thư đến tim mạch coi bộ bác sĩ sẽ ế dài dài :iwink: :iwink: :lol: :lol: :lol:
    NgDaLat
    Nhớ ơn các bậc sinh thành, dưỡng dục, dạy dỗ

Trang 1 của 2 12 CuốiCuối

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •