Vâng lờI
những buổI nói chuyện của Bankei không những chỉ có những Thiền sinh mà còn có cả những ngườI thuộc các cấp bậc và các môn phái khác theo dõi. Bankci không bao giờ trưng dẫn kinh điển hay đắm mình trong những cuộc tranh luận có tính cách học giả.
Thay vì, những lờI Bankci nói ra trực tiếp từ tâm ông đến tâm những ngườI nghe ông nói.
Số cử toạ to lớn của Bankci khiến một tu sĩ môn phái Nichiren nổI giận bởI vì những đệ tử đã bỏ ông để theo nghe Bankci giảng thiền.Tu sĩ Nichiren này bèn đến Thiền viện của Bankci vớI tư tâm định tranh luận vớI Bankci.
Tu sĩ kêu lên:"Này Thiền Sư! Xin chờ một chút>Bất cứ ai kính trọng ông cũng nghe theo lờI ông cả.Nhưng một ngườI như tôi đây không kính trọng ông đâu.
Làm sao ông có thể khiến tôi vâng lờI ông được??";
Bankci nói:" Hãy đến đây tôi sẽ chỉ cho anh thấy".
Một cách kiêu hãnh,tu sĩ vẹt đám đông để lấy đường đến gần Bankci.
Bankci mỉm cườI:''Hãy qua bên trái tôi". Tu sĩ vâng lời.
Bankci nói: Không ,nếu sang bên phảI tôi,chúng ta có thể nói chuyện hay hơn.Hãy bước sang đây."
Tu sĩ kiêu hãnh bước qua bên phảI Bankci.Bankci nói:''Anh thấy không,anh đang nghe theo lờI tôi và tôi nghĩ rằng anh là một ngườI rất hiền ngoan. Bây giờ anh hãy ngồi xuống đó nghe đi".

( Bài này sưu tầm từ quyển giai thoạI Thiền,Tác giả Thiền Sư Nhật MUJU,ngườI dịch Đỗ Đình Đồng)