Tôi biết chọn con đường nào để đi
Trong cuộc sống mênh mông và vô tận?
Con đường hối thúc, đầy hoài bão lận đận?
Hay là chỉ nhẫn nại chờ thời gian?
Giữa vạn con đường mở ra mênh mang
Tôi biết đến con đường Hiệp Khí Đạo.
Đó là đâu? Đó là con đường nào?
Là con đường tôi vô tình mà biết
Là con đường tôi vô tâm mải miết
Chẳng nhận ra cho đến một ngày:
Tôi học được cách kiên tâm.
Tôi học được cách yêu thương tất cả.
Tôi học đường tấm lòng là quý giá.
Tôi học được cách đứng lên.
Tôi học đường thế nào là bình yên.
Tôi học được cách không bao giờ bỏ cuộc.
Tôi học được cách không bị yếu mềm bó buộc.
Tôi học được làm sao
để chiến thằng bản thân mình.
Khi định từ bỏ,
Hay mỗi lúc đắn đo,
Tôi bược chậm hơn rồi từ từ dừng lại.
Ở thế giới nào tình thương là mãi mãi?
Ở đâu sức mạnh gắn với nhân ái và niềm tin?
Con đường nào đi thẳng tới trái tim?
Không lạc lối, không lừa dối, không bằng phẳng, không dễ dàng.
Ôi cái tôi! Cái tôi của chúng ta!
Thêm nhỏ bé và yên thương thêm lớn.
Hi sinh, kiên định và khiêm tốn
Nuốt trọn thói phù du, ích kỉ, mưu toan, sát phạt.
và làm dịu tâm hồn..
Hiệp Khí Đạo, con đường in những dấu chân son
Mỗi bước tôi đi, nó lại dài thêm nữa,
Bạn bước cùng, và nó rộng thêm nữa.
Đó là con đường, con đường của chúng ta.
Thời gian không thể xoá nhoà,
Những toan tính tầm thường không thể chia cắt.
Hãy nhìn tôi, hãy nhìn vào đôi mắt!
Bạn có thầy tình yêu?
Bạn có thấy niềm tin lớn thêm nhiều?
Vâng tôi tin, tôi tin vào điều đó.
Tôi tin chúng từ những điều rất nhỏ..
Cái cây lớn lên khi hạt giống vị tha nảy mầm
Nở ra những thiên đức, thiên tâm.
Đi cùng tôi!
Dù chẳng có điểm cuối..
Aikido, một con đường, một thế giới
Một dòng màu chảy trong tim suốt đời.
(Em xin phép anh Min viết bài này lên )
Gửi bạn aikido_vietnam (nếu có dịp): mình chẳng dám tự hào là hiểu được thế giới aikido là bao. Chẳng qua sở thích viết này viết nọ, cùng một chút say mê cho aikido khiến mình dành chút thời gian viết đôi ba câu vẩn vơ vô nghĩa.
Chỉ có một điều tôi tâm niệm thế này: thực lực về kĩ thuật được đánh giá và khẳng định bởi bằng cấp. Nếu xứng đáng, ta nhận được sự kính trọng và ngưỡng mộ. Nếu không, ta cho đi danh dự của chính mình. Vì thế không cần nói thêm nhiều về bất kì sự kiện gây bức xúc nào hết. Bởi sâu xa bên trong mỗi lời nói, hành động, dù là dối trá hay thẳng thắn, đều ẩn chứa một sự thật mà không một phép nguỵ biện nào che giấu được nó khỏi cặp mắt của những con người may mắn nhìn thấu cuộc sống. Tốt hay xấu có thể được đánh giá bởi bề ngoài, nhưng nếu nội hàm thực sự giá trị thì mọi định kiến và phán xét chỉ là tương đối, cái cốt lõi bên trong quyết định tất cả và một ngày nào đó, sự thật mở ra với những đôi mắt nông nổi là chiến thắng lớn nhất của lẽ phải và sự đúng đắn. Sự biện hộ chỉ có một giới hạn nhất định. Khi mọi lời biện hộ trở nên mỏi mệt, ta quay lại bên trong, nhìn vào chính mình và nhận ra rằng ánh mắt trời không bao giờ có thể bị một cơn mưa dài vô tận phủ lấp mãi mãi.
Đó là về kĩ thuật. Còn nếu như có một văn bằng nào đó đủ mạnh mẽ và thấu suốt để đánh giá cái nhìn xuyên suốt, sự thấu hiểu, hàm đạo của một con người về Aikido nói riêng và về cuộc sống nói chúng, thì hẳn dù có hi sinh để bảo vệ danh dự cho cái đùng và cho tấm văn bằng vô giá ấy, hẳn ai cũng sẽ làm. Tiếc là sẽ mãi mãi chẳng có một chứng thực nào như thế. Chỉ có bản thân con người với những suy nghĩ và sự thấu hiểu, trải nghiệm và thành công trong cuộc sống, tổng hoà các mối quan hệ xã hội là phần thưởng và thước đo duy nhất để nhìn nhận việc này. Nếu như có một tấm văn bằng như thế, có lẽ, mọi sự tranh cái đai đẳng đều trở nên ít nhiều vô nghĩa bởi xét cho cùng, điều Tổ sư muốn khi một lúc đấu chọi với hai ba, thậm chí cả chục người thực sự là đánh bại hết họ khi họ tấn công mình, hay là tha thứ và thuần phục nhận thức của họ về cánh cửa chân - thiện - mĩ??
Suy nghĩ này làm mình nhớ tới một câu nỏi rất hay trong một bộ phim: "Người ta có thể giết một con người, nhưng không thể giết một tư tưởng. Bởi con người có thể chết. Nhưng 400 năm sau, một tư tưởng vẫn có thể thay đổi thế giới"
Tôi viết bài thơ chơi chơi. Ý tưởng về tấm văn bằng cuộc sống nọ cũng chỉ là chơi chơi. Hi vọng bạn aikido_vietnam tìm thấy sự thiện chí từ Ten[4]rum, cũng như tìm thấy sự ôn hoà không tranh chấp không toan tình thực sự ở Aikido.
_Thu Lee_