Mấy huynh vui lòng chia sẽ về chữ "Art" với Châu Lương được không ?
Printable View
Mấy huynh vui lòng chia sẽ về chữ "Art" với Châu Lương được không ?
art = nghệ thuật :)
:-) Mình đâu hỏi "Art" là gì đâu Surfgrass ?
"Art" trong trường hợp nào? võ hay gì khác?
"Art" của Võ, anh Aiki.
Người ngoại quốc thường hay dùng chữ "martial art" thay vì "martial science" vì lý dó sau (mà chả ai nói martial science hết).
Rất nhiều người mà có đầu óc "logic" thì hay suy nghĩ theo kiểu "science" thay vì "art". Khi tôi đứng lớp, rất nhiều tân môn sinh hay hỏi chân hay tay phải như thế nào, bao nhiêu độ so với uke hay so với chân nage .... cách suy nghĩ như trên là nghĩ theo kiểu science, như 1+1 là 2 chứ khg phải 1+1 là x.
Võ phải coi như 1 nghệ thuật (art). 1 người nghệ sĩ họ có thể trình bày 1 nghệ thuật theo tư cách của họ. Như trong HKD, khi biết rõ căn bản và nguyên lý, 1 người võ sư có thể ra đòn theo thể trạng và kinh nghiệm cá nhân của họ chứ khg phải đúng như cách thầy đã chỉ họ.
Trình độ này là tới giai đoạn RI trong bài SHU-HA -RI mà tui đã post.
Khg biết câu trả lời này có đúng thắc mắc của CL khg?
Cảm ơn a Aiki.
Châu Lương có ý như vầy :
Bất kỳ môn võ nào, nếu muốn đạt đến sự hoàn thiện, người thực hành cũng phải có đam mê. Và đam mê cũng phải được tìm kiếm, nuôi dưỡng bằng chữ "Art". Thế nên, Châu Lương muốn được mọi người chia sẽ về chữ "Art".
Hoan nghênh bạn chauluong co nhiều câu hỏi. Tùy tính cách mỗi người mà có cách tiếp cận khác nhau.
Ngày mới học mình cũng rất thích những điều triết lý, và cho là mình hơn người khác khi diễn giải được triết lý trong đòn. Nhưng đến lúc tập không thực hiện được đòn Shihonage thành thục thì thấy lý luận không bằng thực tiễn. Nên người ta mới nói "Đọc ngàn cuốn sách không bằng đi một dặm đường".
Sau nhiều thời gian tập luyện, mình lại cần đến lý thuyết. Giống như chim bay không thể có một cánh, lý luận và thực hành phải đi đôi với nhau.
Tuy nhiên những lời người khác nói, bạn có nói lại vanh vách, cho là mình hiểu nó thì cũng chẳng có ý nghĩa gì. Ngày trước thầy của MD đôi lúc giảng những điều rất hay, và MD có thể đi chém gió lại làu làu. Nhưng có những điều đến giờ mới thực sự thấm thía nó.
Chịu khó trau dồi lý luận là tốt, nhưng cẩn thận rơi vào trường hợp "Cước căn bất điểm địa", quá ham mê lý luận, chỉ bước trên không trung chứ ko bước trên mặt đất. Không thấy được cái "THỰC". (toàn ăn bánh vẽ)
Nói vanh vách về 1 chiếc xe (nó có thể đi được 200km/h), nhưng mình còn không lái được nó, không cảm nhận lúc đi 200km/h như thế nào. thì rất vô nghĩa phải không chauluong? Hãy cảm nhận Aikido trên toàn bộ cơ thể và tâm hồn/tinh thần.
như MinhDao nói, thầy surfgrass gọi mấy cái này là "kuchiwaza"!!!!
Các huynh thân !! Xin lỗi vì lâu không hồi đáp :-).
Như tiêu đề của thread, Châu Lương chỉ muốn được mọi người chia sẽ vì lí do giản đơn sau :
- Con đường thực hành võ thuật vốn dĩ chông gai và nhiều thử thách, chỉ có đam mê mới có thể giúp Aikidoka có đủ sức mạnh, niềm tin theo con đường mình đã chọn. Mỗi người có những cảm nhận khác nhau nhưng đều có 1 điểm chung niềm đam mê. Được chia sẽ với người co cùng đam mê âu cũng là niêm vinh hạnh cho mỗi Aikidoka.
Xin cảm phiền vì đã để các huynh hiểu nhầm.
Châu Lương