tyi
03-11-2008, 02:42 PM
Lời nói đầu:
Topic này đề cập đến vấn đề nhạy cảm, nhưng rất quan trọng đến đường hướng Aikido Việt nói riêng, và tiếng nói chung của người Việt chúng ta trên trường quốc tế.
Là một người aikido lâu năm, tôi muốn chia sẽ với các bạn những cảm nghĩ của mình với các bạn, nhất là sau những sự kiện khó coi gần đây khiến tôi phải dành thời gian để nói lên những suy nghĩ từ tận đáy lòng của mình.
Xin hãy đọc và tranh luận bằng sự tỉnh táo !
________________________________________________
Đôi điều về từ "biến dạng"
Cách đây khá lâu, khi các phong trào Aikido vừa phát triển mạnh sau tiếng vang ở dịp biểu diễn trên sân Thống Nhất nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh Hồ Chủ tịch, nhiều cuộc thảo luận mang tính hội thảo chất lượng cao thời đó đã được tổ chức tại sân 94 Điện Biên Phủ.
Thời điểm đó, sân 94 Điện Biên Phủ đúng nghĩa là Đạo đường của Aikido, vì nó tập trung rất nhiều các vị cao thủ về Aikido tham gia đăng đàn và giảng dạy, trong đó có những thầy Văn Võ song toàn, rất nhiều kinh nghiệm như : Thầy Trương Văn Lương, Thầy Võ Hoàng Phượng, Thầy Vinh, Cô Thư, trước đó là thầy Nguyên, Hoàng Kim Cương, thầy Thọ bên Q 5, .v.v.
Và cũng nói thêm, nơi đây cũng có sự tham gia của hai diễn giả chuyên về lý thuyết Aikido, được cộng đồng đánh giá là Bác Sĩ Quyền và Giảng Viên đại học Bùi Thế Cần, lúc này, chưa có khái niệm Thiên Long, tức Tenryu, và nó chỉ manh nha phát lộ sau này, khi nhiều "việc lớn" và "khác biệt" xảy ra, gây ra những "mảng lớn " trong làng Aikido tại Sài gòn.
Trở lại từ "biến dạng" nhe !
Trong một bài trình bày hội thảo về những biến dạng trong làng aikido, tôi nhớ diễn giả lúc đó là Thầy Nguyễn Tăng Vinh, có nói sâu về lịch sử hình thành aikido, sự tách ra của Đại sư Tohei sau khi ông Tổ mất, và những hệ phái yosheikan, hay tomiki. Thầy Vinh nói rằng mỗi đời, mỗi người học aikido với Tổ sư đều có sự biến dạng, và sự biến dạng ấy được hiểu là cách thể hiện đòn aikido mang đặc trưng phong cách cá nhân của người thầy ấy sau thời gian nghiên cứu và thấm nhuần, thậm chí giác ngộ nữa.
Những từ ấy trong những buổi hội thảo hàng tuần rất chất lượng thời ấy đã khắc sâu vào trí nhớ của chúng tôi. Tôi chắc rằng những bạn thuộc hàng tam đẳng đời cũ cũ điều ít nhiều đều nhớ, và những anh chị 4-5 đẳng hẳn phải biết chuyện này !
Có hay không biến dạng Việt?
Vậy thế còn "biến dạng" Việt thì sao? Nghĩa là aikido phong cách Việt, hoặc nói đúng hơn, aikido theo thể trạng người Việt, với phong cách đặc trưng phù hợp với thể hình, vóc dáng, các yếu tố mang tính nhân chủng học người Việt thì thế nào?
Với Thầy Đặng thông Trị, tôi không may mắn học với ông ngày nào, vì lúc ông dạy, tôi còn là hạt bụi, nên không viết được về ông, nhưng tôi nghĩ phong cách Việt của ông hẳn là có và chắc chắn có !
Trong làng aikido Việt, cho đến thời điểm này, về bề dày võ học theo cách nhìn nhận của cá nhân tôi, dựa theo những gì tôi trải nghiệm được từ chính kinh nghiệm bản thân thì thấy có hai người đã làm được điều đó: Thầy Trương Văn Lương và Sensei Đặng Thông Phong.
Theo cách nghĩ của tôi, thật khập khiễng và lố bịch khi so sánh chuyện ai hơn ai ở hai vị thầy này. Đơn giản mỗi người ở một lĩnh vực riêng, và họ có con đường riêng. Cũng nói thêm, Thầy Lương là người gốc Hoa, nhưng gia đình thầy sinh sống ở Việt nam, và dạy ở Saigon
Nhưng cái quan trọng, theo tôi, họ đã thể hiện được tâm huyết và võ học của mình bằng thực tế. Thầy Trương Văn Lương đã đưa ra khái niệm kết hợp hiệp khí đạo và môn thái cực , nếu tôi không nhầm. Hơn nữa, phong cách của Thầy khi lên sân dạy chúng tôi thì rõ ràng không đi đâu được !
Chẳng hạn với nội dung gậy (jo) hoặc kiếm, múa đẹp và thi triển các chiêu có lực, có thần và khí trong đó, phương pháp sư phạm dễ hiểu, nghiêm túc thì có thầy Lương, và Thầy Phượng, những người sử dụng jo và kiếm đẹp thuộc hàng thượng thừa khác là anh Long và Anh Tu, em của cô Thư Và thầy Nguyên, thầy Siêu.
Việc dạy jo thời hậu thầy Lương và Thầy Phượng cho các đai đen sau này thì ... biến dạng đến mức .. không biết nhận ra thế nào là "biến dạng" nữa ! Tương tự ở các nội dung: futari, ushiro tetori, ushiro sode tori! Nếu không muốn nói là khủng.... k***p vì sự bạt mạng của nó! Nhiều bạn shodan, nidan va sandan hẳn sẽ tủm tỉm cười .. buồn khi có tham dự những nội dung này khi tập huấn lên đai ở Hội ! (tôi không có ý đả kích ai hết, chỉ nói thật theo cảm nhận của tôi thôi !)
Về đòn thế, những chiêu thức atemi, di chuyển, làm mất thăng bằng của Thầy Lương đều rất ấn tượng với chúng tôi, cách kiềm chế, khắc chế của Thầy làm tôi nhớ mãi. Đây có thể là điều mà các con trai của thầy, như Anh Thành (đã nghĩ), và sau này là Anh Nhân vẫn chưa thể hiện được.
Tuy là không so sánh, nhưng ở vị trí của thầy Đặng Thông Phong, do điều kiện, vị thế và kết hợp nhiều yếu tố khác, nên các ứng dụng Aikido của Thầy Phong mang rõ nét phong cách Việt hơn.
Trong những lần về Việt Nam huấn luyện và giao lưu, những ai lên làm uke đều cảm nhận được kiểu đánh khá khác của Thầy Phong so với các vị thầy đến từ Hombu Dojo. Chẳng hạn như cách vào đòn và kết thúc ở irimi nage, cách thoát các bộ tay.
Có may mắn vài lần nói chuyện khá dài với Thầy Phong, ông nói với tôi là thời gian nghiên cứu đòn thế chiếm khá nhiều thời gian sinh hoạt của ông. Có lẽ con số hơn 50 năm luyện tập aikido hầu như liên tục của ông đủ để ta hiểu rằng biến dạng Việt trong đòn thế của ông là điều chắn chắn.
Có dịp tiếp xúc với các tạp chí quốc tế về võ thuật viết về ông, hỏi chuyện những người tập và dự seminar đến từ Pháp, Hà lan, họ đều biết về tenshinkai và về Sensei người Việt tên là Đặng Thông Phong.
Trách nhiệm kế thừa "biến dạng Việt" là của ai?
Tôi không viết bài này nhằm mục đích PR cho ai, Vấn đề tôi nghiêm túc đặt ra là: với aikidoka việt nam, đặc biệt là những người đang điều hành aikido thành phố, nơi được xem là cái nôi của aikido việt nam, các bạn, các anh chị phải làm gì để tiếp nối thành quả nghiên cứu và phong cách "biến dạng" Việt ?
Tự hào dân tộc là có không? Thế còn Tinh thần Việt? Giá trị cộng đồng và tiếp sức nội lực và ngoại lực là ở đâu?
Hầu hết các vị chức sắc trong ban chấp hành Hội hay cố vấn hội tại thành phố đều nhận bằng Tenshinkai ( trừ trường hợp không được cấp, hoặc bị từ chối cấp) , tất cả hẳn đều hiểu rõ giá trị Việt trong đó, vậy thì xin đặt ra bài toán đơn giản:
Tiếp tục phát huy những thành quả mà Thầy Phong nghiên cứu trong hơn 50 qua, hay phớt lờ nó đi như hiện nay, để rồi lãng phí thêm vài chục năm nữa, rồi chưa chắc gì được như Thầy Phong hiện tại !
Có thể các vị ấy có lý do cá nhân của mình, nhưng còn quyền lợi chung của tất cả những người tập aikido tại Việt Nam thì sao? Nói một chút sỗ sàng hơn 1 tí: sao không tận dụng những mối quen biết mà Thầy Phong đang có (mối giao hảo rất tốt với thầy Fujita, Tổng thư ký ở HOmbo? Những mối quan hệ này có thật nhiều tiền, hay quyền thế cũng không mua được đâu!
Các vị và các bạn ơi, có thấy trách nhiệm lớn lao và cơ hội phát triển của Aikido Việt Nam ở điều này không? Hay đợi đến chừng nào mới có những điều kiện thuận lợi như vậy nữa ! Xin hãy cân nhắc lợi hại! đừng để khi muộn hoặc (nói dại)... không còn rồi mới tiếc!
Hay nói cách khác, nói theo Nhạc Trịnh thì xin hãy đừng để : Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa ! (bài một cõi đi về)
Có thể, các vị chọn đường hướng aikido hiện tại ở Hội thắng khi chọn một kiểu kỹ thuật mới, nhưng chỉ có họ thôi, còn người thua...thiệt chính là cả cộng đồng aikido Việt Nam !!!
Nói đến đây thì tôi phải sửa đầu bài viết này thành nhiều tập rồi !
Hẹn các bạn ở thread mới: đoàn kết dân tộc !
Topic này đề cập đến vấn đề nhạy cảm, nhưng rất quan trọng đến đường hướng Aikido Việt nói riêng, và tiếng nói chung của người Việt chúng ta trên trường quốc tế.
Là một người aikido lâu năm, tôi muốn chia sẽ với các bạn những cảm nghĩ của mình với các bạn, nhất là sau những sự kiện khó coi gần đây khiến tôi phải dành thời gian để nói lên những suy nghĩ từ tận đáy lòng của mình.
Xin hãy đọc và tranh luận bằng sự tỉnh táo !
________________________________________________
Đôi điều về từ "biến dạng"
Cách đây khá lâu, khi các phong trào Aikido vừa phát triển mạnh sau tiếng vang ở dịp biểu diễn trên sân Thống Nhất nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh Hồ Chủ tịch, nhiều cuộc thảo luận mang tính hội thảo chất lượng cao thời đó đã được tổ chức tại sân 94 Điện Biên Phủ.
Thời điểm đó, sân 94 Điện Biên Phủ đúng nghĩa là Đạo đường của Aikido, vì nó tập trung rất nhiều các vị cao thủ về Aikido tham gia đăng đàn và giảng dạy, trong đó có những thầy Văn Võ song toàn, rất nhiều kinh nghiệm như : Thầy Trương Văn Lương, Thầy Võ Hoàng Phượng, Thầy Vinh, Cô Thư, trước đó là thầy Nguyên, Hoàng Kim Cương, thầy Thọ bên Q 5, .v.v.
Và cũng nói thêm, nơi đây cũng có sự tham gia của hai diễn giả chuyên về lý thuyết Aikido, được cộng đồng đánh giá là Bác Sĩ Quyền và Giảng Viên đại học Bùi Thế Cần, lúc này, chưa có khái niệm Thiên Long, tức Tenryu, và nó chỉ manh nha phát lộ sau này, khi nhiều "việc lớn" và "khác biệt" xảy ra, gây ra những "mảng lớn " trong làng Aikido tại Sài gòn.
Trở lại từ "biến dạng" nhe !
Trong một bài trình bày hội thảo về những biến dạng trong làng aikido, tôi nhớ diễn giả lúc đó là Thầy Nguyễn Tăng Vinh, có nói sâu về lịch sử hình thành aikido, sự tách ra của Đại sư Tohei sau khi ông Tổ mất, và những hệ phái yosheikan, hay tomiki. Thầy Vinh nói rằng mỗi đời, mỗi người học aikido với Tổ sư đều có sự biến dạng, và sự biến dạng ấy được hiểu là cách thể hiện đòn aikido mang đặc trưng phong cách cá nhân của người thầy ấy sau thời gian nghiên cứu và thấm nhuần, thậm chí giác ngộ nữa.
Những từ ấy trong những buổi hội thảo hàng tuần rất chất lượng thời ấy đã khắc sâu vào trí nhớ của chúng tôi. Tôi chắc rằng những bạn thuộc hàng tam đẳng đời cũ cũ điều ít nhiều đều nhớ, và những anh chị 4-5 đẳng hẳn phải biết chuyện này !
Có hay không biến dạng Việt?
Vậy thế còn "biến dạng" Việt thì sao? Nghĩa là aikido phong cách Việt, hoặc nói đúng hơn, aikido theo thể trạng người Việt, với phong cách đặc trưng phù hợp với thể hình, vóc dáng, các yếu tố mang tính nhân chủng học người Việt thì thế nào?
Với Thầy Đặng thông Trị, tôi không may mắn học với ông ngày nào, vì lúc ông dạy, tôi còn là hạt bụi, nên không viết được về ông, nhưng tôi nghĩ phong cách Việt của ông hẳn là có và chắc chắn có !
Trong làng aikido Việt, cho đến thời điểm này, về bề dày võ học theo cách nhìn nhận của cá nhân tôi, dựa theo những gì tôi trải nghiệm được từ chính kinh nghiệm bản thân thì thấy có hai người đã làm được điều đó: Thầy Trương Văn Lương và Sensei Đặng Thông Phong.
Theo cách nghĩ của tôi, thật khập khiễng và lố bịch khi so sánh chuyện ai hơn ai ở hai vị thầy này. Đơn giản mỗi người ở một lĩnh vực riêng, và họ có con đường riêng. Cũng nói thêm, Thầy Lương là người gốc Hoa, nhưng gia đình thầy sinh sống ở Việt nam, và dạy ở Saigon
Nhưng cái quan trọng, theo tôi, họ đã thể hiện được tâm huyết và võ học của mình bằng thực tế. Thầy Trương Văn Lương đã đưa ra khái niệm kết hợp hiệp khí đạo và môn thái cực , nếu tôi không nhầm. Hơn nữa, phong cách của Thầy khi lên sân dạy chúng tôi thì rõ ràng không đi đâu được !
Chẳng hạn với nội dung gậy (jo) hoặc kiếm, múa đẹp và thi triển các chiêu có lực, có thần và khí trong đó, phương pháp sư phạm dễ hiểu, nghiêm túc thì có thầy Lương, và Thầy Phượng, những người sử dụng jo và kiếm đẹp thuộc hàng thượng thừa khác là anh Long và Anh Tu, em của cô Thư Và thầy Nguyên, thầy Siêu.
Việc dạy jo thời hậu thầy Lương và Thầy Phượng cho các đai đen sau này thì ... biến dạng đến mức .. không biết nhận ra thế nào là "biến dạng" nữa ! Tương tự ở các nội dung: futari, ushiro tetori, ushiro sode tori! Nếu không muốn nói là khủng.... k***p vì sự bạt mạng của nó! Nhiều bạn shodan, nidan va sandan hẳn sẽ tủm tỉm cười .. buồn khi có tham dự những nội dung này khi tập huấn lên đai ở Hội ! (tôi không có ý đả kích ai hết, chỉ nói thật theo cảm nhận của tôi thôi !)
Về đòn thế, những chiêu thức atemi, di chuyển, làm mất thăng bằng của Thầy Lương đều rất ấn tượng với chúng tôi, cách kiềm chế, khắc chế của Thầy làm tôi nhớ mãi. Đây có thể là điều mà các con trai của thầy, như Anh Thành (đã nghĩ), và sau này là Anh Nhân vẫn chưa thể hiện được.
Tuy là không so sánh, nhưng ở vị trí của thầy Đặng Thông Phong, do điều kiện, vị thế và kết hợp nhiều yếu tố khác, nên các ứng dụng Aikido của Thầy Phong mang rõ nét phong cách Việt hơn.
Trong những lần về Việt Nam huấn luyện và giao lưu, những ai lên làm uke đều cảm nhận được kiểu đánh khá khác của Thầy Phong so với các vị thầy đến từ Hombu Dojo. Chẳng hạn như cách vào đòn và kết thúc ở irimi nage, cách thoát các bộ tay.
Có may mắn vài lần nói chuyện khá dài với Thầy Phong, ông nói với tôi là thời gian nghiên cứu đòn thế chiếm khá nhiều thời gian sinh hoạt của ông. Có lẽ con số hơn 50 năm luyện tập aikido hầu như liên tục của ông đủ để ta hiểu rằng biến dạng Việt trong đòn thế của ông là điều chắn chắn.
Có dịp tiếp xúc với các tạp chí quốc tế về võ thuật viết về ông, hỏi chuyện những người tập và dự seminar đến từ Pháp, Hà lan, họ đều biết về tenshinkai và về Sensei người Việt tên là Đặng Thông Phong.
Trách nhiệm kế thừa "biến dạng Việt" là của ai?
Tôi không viết bài này nhằm mục đích PR cho ai, Vấn đề tôi nghiêm túc đặt ra là: với aikidoka việt nam, đặc biệt là những người đang điều hành aikido thành phố, nơi được xem là cái nôi của aikido việt nam, các bạn, các anh chị phải làm gì để tiếp nối thành quả nghiên cứu và phong cách "biến dạng" Việt ?
Tự hào dân tộc là có không? Thế còn Tinh thần Việt? Giá trị cộng đồng và tiếp sức nội lực và ngoại lực là ở đâu?
Hầu hết các vị chức sắc trong ban chấp hành Hội hay cố vấn hội tại thành phố đều nhận bằng Tenshinkai ( trừ trường hợp không được cấp, hoặc bị từ chối cấp) , tất cả hẳn đều hiểu rõ giá trị Việt trong đó, vậy thì xin đặt ra bài toán đơn giản:
Tiếp tục phát huy những thành quả mà Thầy Phong nghiên cứu trong hơn 50 qua, hay phớt lờ nó đi như hiện nay, để rồi lãng phí thêm vài chục năm nữa, rồi chưa chắc gì được như Thầy Phong hiện tại !
Có thể các vị ấy có lý do cá nhân của mình, nhưng còn quyền lợi chung của tất cả những người tập aikido tại Việt Nam thì sao? Nói một chút sỗ sàng hơn 1 tí: sao không tận dụng những mối quen biết mà Thầy Phong đang có (mối giao hảo rất tốt với thầy Fujita, Tổng thư ký ở HOmbo? Những mối quan hệ này có thật nhiều tiền, hay quyền thế cũng không mua được đâu!
Các vị và các bạn ơi, có thấy trách nhiệm lớn lao và cơ hội phát triển của Aikido Việt Nam ở điều này không? Hay đợi đến chừng nào mới có những điều kiện thuận lợi như vậy nữa ! Xin hãy cân nhắc lợi hại! đừng để khi muộn hoặc (nói dại)... không còn rồi mới tiếc!
Hay nói cách khác, nói theo Nhạc Trịnh thì xin hãy đừng để : Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa ! (bài một cõi đi về)
Có thể, các vị chọn đường hướng aikido hiện tại ở Hội thắng khi chọn một kiểu kỹ thuật mới, nhưng chỉ có họ thôi, còn người thua...thiệt chính là cả cộng đồng aikido Việt Nam !!!
Nói đến đây thì tôi phải sửa đầu bài viết này thành nhiều tập rồi !
Hẹn các bạn ở thread mới: đoàn kết dân tộc !