PDA

View Full Version : Thế Giới Internet khô khan, lạnh lùng?...



Guest
06-17-2006, 08:44 AM
Thế Giới Internet khô khan, lạnh lùng?... No way !

Đừng tưởng Internet chỉ là một thế giới khô khan và lạnh lẽo bởi những ô vuông màn hình, những dây nhợ hay con số vô cảm, những căn phòng chật hẹp tách con người ra khỏi thế giới sống động... Nếu khám phá chắc chắn không ít người sẽ ngỡ ngàng nhận ra máy tính cũng có tâm hồn, trái tim...

Xưa nay, những hoa, cỏ, mây, gió, dòng sông, con đường... là chất liệu muôn đời của thơ ca, là những hình ảnh vô cùng đẹp để các thi sĩ thổi tình mình vào đó. Nhưng từ khi xuất hiện cái computer và modem, cùng hàng loạt thuật ngữ của Internet như Yahoo, mail, PM (private message), online, offline, log in, log out, download, treo máy, shutdown... thì cũng xuất hiện luôn một "phong trào" thơ ca về mạng.

Với những hình ảnh hoàn toàn mới lạ nhưng không thiếu chất "tình", tuy chưa được giới thi ca nhìn nhận như một "trường phái" làm "hiện đại hóa" bộ mặt thơ ca trong thời đại Internet, song cũng có thể là một món ăn tinh thần thú vị cho những người say sưa dạo chơi trên mạng. Mà chẳng hiểu vì sao, dù là thơ về "mạng mẽo", dù là thơ về computer tưởng chừng khô như ngói, vậy mà chạy đâu cũng không thoát được cái chữ "tình".

Các diễn đàn là nơi hội ngộ của nhiều người đam mê viết lách. Những chất liệu cứng nhắc vô tình vậy mà khi đi vào thơ ca của dân mạng, bỗng dưng mềm ra và phập phồng những hơi thở của tình yêu thực hư hư thực.

Em download được anh, từ chiếc computer cũ rích...
Ổ cứng nặng chịch, em lưu giữ phần mềm mới là anh...

Những mối tình trên mạng, người ta gọi là "tình ảo", theo kiểu :

Chàng không thể nhìn nàng qua modem
Chàng không thể hôn nàng qua bàn phím
Chàng không thể cầm tay nàng âu yếm
Chàng chỉ nói "yêu em" và cứ thế enter.

Cứ thế enter (thao tác gửi tin khi chat) những cảm xúc yêu thương và hờn giận, không được thấy mặt nhau, không được nghe tiếng nói của nhau, chưa một lần nắm tay, chưa một lần hò hẹn... Vậy mà cứ nhớ cứ mong, cũng vui cũng buồn, cũng hoài nghi lo sợ:

Yêu qua Net thật cũng thành mơ
Anh nhìn màn hình chờ em mà tưởng tượng
Ngoài anh ra liệu em còn yêu một người nào khác
Mỗi lúc online?

Và bao nhiêu giận hờn bấy nhiêu ám ảnh, bao nhiêu ngọt ngào bấy nhiêu nước mắt:

Yêu như thác đổ cơn mơ
Em tỉnh dậy tìm màn hình sợ hãi
Nhưng
Bạn không có người bạn nào online
Bơ vơ trong chuyện tình đùa
Em phải khóc một mình đất lạ?

Tất nhiên họ mãi mãi chỉ là những đôi tình nhân của máy tính, của online, của thế giới ảo. Mà chỉ cần bước ra khỏi thế giới ấy, có thể, mọi thứ sẽ vụn vỡ như chưa bao giờ có. Dường như thơ của dân mạng luôn ám ảnh bởi sự mong manh dễ vỡ ấy. Và rồi lại ngậm ngùi tiếc nuối:

Người logout khỏi cuộc tình buồn
Em khởi đầu những đêm cô đơn
Bật máy
gửi PM cho mình

Còn chàng trai không giấu được xót xa:

Rồi một ngày ta sẽ quên nhau
Nick của anh không còn trong danh sách bạn
Em sẽ trông chờ những PM của người khác
Không phải anh ?

Hằng đêm cư dân mạng vẫn thức cho những tình bạn, tình yêu, cho niềm đam mê Net như thế. Thỉnh thoảng vẫn cứ:

Chập chờn máy treo
Như thể em giận hờn
Không hề đáp trả
Nên ta
Xóa trắng cả hòm thư

Rồi lại tự hỏi:

Em ở đâu trong trăm cái nick?
Em ở đâu trong ngàn user ?
Tôi không biết em nơi nào đến?
Chỉ biết chờ em đến ngắm thơ

Và cũng có những tình cảm thật đáng nhớ, thật xao xuyến như:

Em đã dùng tên anh làm password
Cứ logout ra lại login vào
Và như thế mỗi ngày trên bàn phím
Anh vẫn đi về trong nỗi nhớ xôn xao...

Lại có những tình yêu âm thầm chưa thổ lộ:

Những dòng anh gửi cho em
Chạy qua bàn phím, hiện lên màn hình
Bao nhiêu chữ bấy nhiêu tình
Tiếc thay tình ảo một mình mình hay

Có thể những câu thơ về mạng, và chủ yếu về tình yêu trên mạng, sẽ chỉ để những chiếc nick đọc cho vui, đọc để thấy thấp thoáng bóng mình trong đó, rồi quên. Song chỉ có những câu thơ, những bài tâm sự đó mới là nhân chứng cho những điều kỳ diệu, được sinh ra từ những chiếc computer cứng nhắc vô tình. Mà đôi khi lòng ta có dịp lắng lại trước những câu thơ tình trên mạng, biết đâu, nước mắt rơi trên bàn phím tự lúc nào...

(ST)

Thân mến:friends: